Vivi

Chiều đông Drammen






Ven đời lìa xứ ven đời
Một mình đếm hạt tuyết rơi một mình !

Hoa tuyết nở trắng cành rũ lá
Bỗng nhớ quê, dừng bước chân qua
Phố Drammen chiều đông băng giá
Bỗng thèm hạt nắng thuở quê nhà

Đèn Giáng Sinh đón người qua lại
Ta bơ vơ như gã hoang khờ
Nhìn tuyết bay dạ sầu quằn quại
Nhớ ngày nao rũ mộng lìa quê

Cố hương ơi ! Bao năm ta lạc
Trăng có còn soi bóng Quang Trung
Hay buông thả như vành tang bạc
Trải hồn đau rũ Nước Non hùng

Chiều qua phố ven đời viễn xứ
Nhặt tuyết rơi gởi chút hương xưa
Mái trường yêu, làng quê thôn nữ
Nhớ quá ngàn thương vuốt lệ thừa !

Vivi
Norway 23.11.2019

Được bạn: Ct.Ly đưa lên
vào ngày: 8 tháng 12 năm 2019

Bình luận về Bài thơ "Chiều đông Drammen"