Nhà Quê

Tiếng Xưa



Đêm nghe tiếng sóng bổ ghềnh
Lọc qua từng kẽ liếp phên sơ sài
Đi gần cuối cuộc trần ai
Tiếng xưa còn đọng ngân dài trong ta
                     .
Đêm nghe vẳng tiếng tù và
Hình dung rộn rịp thuyền xa về bờ
Lao xao đánh thức cơn mơ
Tiếng xưa đâu đã phai mờ thuở nao
                     .
Trưa hè tu hú gọi nhau
Khi vui lúc thảng... trên cao mé đồng
Bây giờ nắng có còn không
Tiếng xưa vang mãi hoa vông đâu tàn
                       .
Xế nghe bìm bịp khẽ khàng
Về thôi ... nước sẽ đầy tràn không lâu
Nếm qua mùi vị cơ cầu
Tiếng xưa có mấy ai đâu được là
                 .
Vạc sành tấu nhạc ... hòa ca
Trong im ắng đó ... đêm qua ngạt ngào
Bây giờ phố thị lao xao
Tiếng xưa có lẽ tăm hao mà tìm
.
Trưa hè cây cỏ lặng im
Gục đầu chết khát rễ tìm mạch sâu
Nghe thình thịch trên nổng cao
Tiếng xưa con chữ nát nhầu gót chai
.
Lũ chim ríu rít cuối ngày
Quây quần cổ thụ chung hai ba đời
Một hôm ngả rạp chơi vơi
Tiếng xưa mất mát ngậm ngùi ra đi
.
Chỉ nghe chỉ có thầm thì
Hai bờ đom đóm những vì sao đêm
Con thuyền rẽ nước êm êm
Tiếng xưa duy nhất khó tìm đâu ra
.
Cơn giông số kiếp cũng qua
Bão đời đã quét trôi xa dặm ngàn
Tưởng là mọi thứ vỡ tan
Không ... Trong tim đã bảo tàng Tiếng Xưa
.
NhàQuê Sep18, 2020

Được bạn: Ct.ly đưa lên
vào ngày: 12 tháng 10 năm 2020

Bình luận về Bài thơ "Tiếng Xưa"