Đông Thanh Trúc

Viết Vội Tại Bến Xe



Ngồi giữa bến xe
Đêm mùng Năm tết
Ngắm dòng người đi
Những đoàn lê thê
Kéo dài không hết
Ngày tháng vô tình
Đuổi nhau quên mệt
Có kẻ đa tình
Ngồi xoa tóc bạc
Dường như da thịt
Tiếc thời gian trôi
 
Tôi lắng nghe tôi
Từ trong tiềm thức
Những niềm uẩn khúc
Dong buồm ra khơi
 
Ôi nửa đời người
Biết bao hò hẹn
Đã thành kỷ niệm
Chìm theo sương rơi
 
Bao nhiêu mộng ước
Không thực nữa rồi
Như vành trăng khuyết
Nằm ngang lưng trời
 
Tôi lắng nghe tôi
Từ trong khoảnh khắc
Tiếng giày không quen
Đi vào trong óc
 
Này cô quán cóc
Này bác lao công
Tài xế mấy ông
Này em vé số
Này kẻ giàu sang
Này người khốn khó
Kìa biết bao người
Đi về đâu đó
Tất tả vội vàng
Như là mây gió?
 
Vừa đoàn tụ đó
Rồi thì chia phôi
Kẻ khóc người cười
Vì sao thế nhỉ?
 
Bao nhiêu ý nghĩ
Bủa vây đêm này
Mà nào tôi hay
Thân mình: Lữ khách!
 
ĐTT - Mùng 5 tết Canh Tý (2020)

Được bạn: Ct.Ly đưa lên
vào ngày: 19 tháng 1 năm 2021

Bình luận về Bài thơ "Viết Vội Tại Bến Xe"