DzuyLynh

Gót Phiêu Bồng



Cây đàn bầu rượu túi thơ mang
Vỏn vẹn chỉ hành trang ngần ấy
Cuộc trần như áng mây bay
Thời gian một cái nhíu mày qua nhanh
Ta đi giữa chiến tranh một dạo
Chẳng phải vì áo mão cân đai
Cốt cho thỏa chí làm trai
Tung hoành sông rộng biển dài núi cao
Đêm thức trắng chiến hào canh giặc
Hỏa châu soi hiu hắt núi rừng
Sơn hà vác nặng trên lưng
Chưa tròn trách nhiệm chưa ngưng quân hành
Vừa quen những địa danh xa lạ
Đã ba lô súng đạn lên đường
Vẫy vùng giữa chốn sa trường
Tử sinh tính mạng xem dường hồng mao
Quên thành thị lao xao tiếng guốc
Xa vòng tay quen thuộc yêu thương
Quên tình nhi nữ vấn vương
Đã là lính trận dễ thường lụy mang
Du tử tạc tiếng đàn câu hát
Đắp cho khô ngàn hạt lệ rơi
Cho quê hương quá tả tơi
Cho người luân lạc cạn vơi nỗi niềm
Xin làm một que diêm le lói
Thắp vần thơ vụn rọi thâm u
Chữ tuôn thay đạn diệt thù
Tiếng đàn thét hận thiên thu nghìn trùng
Ngày đàn gảy ngang cung chửa đứt
Bút chưa cùn nghiên mực chưa vơi
Làm sao được chút thảnh thơi
Giăng buồm khua mái rong chơi thuyền tình
Chiều viễn xứ một mình quay quắt
Nghe quạ kêu quặn thắt tâm can
Mấy mươi năm mất giang san
Bức dư đồ rách tan hoang còn gì
Ta còn thở còn đi đi mãi
Hát rong là tay nải hành trang
Buồn ươm nốt nhạc cung đàn
Vui gieo thi vận rộn ràng phách sên




dzuylynhhàndạlữ. kbc3300
thảovânam.ancưkiếtxuân2023

Được bạn: Ct.Ly đưa lên
vào ngày: 3 tháng 3 năm 2023

Bình luận về Bài thơ "Gót Phiêu Bồng"