Đoàn Văn Nghiêu

TIẾNG KHÈN


Mượn tiếng khèn tôi nói tiếng yêu em
Man mác lá xanh, long lanh sương sớm
Tiếng reo vui vọng từ thác nước
Tiếng thâm trầm từ vách đá âm vang


Duyên nợ núi rừng từ thủa hồng hoang
Tiếng khèn đã mang nụ cười về bản
Ngày hội mùa khèn reo mừng đón bạn
Đêm trăng về cất tiếng gọi tình yêu.


Khèn nói lời trao nhau chiếc khăn phiêu.

 

Được bạn: HB đưa lên
vào ngày: 10 tháng 11 năm 2011

Bình luận về Bài thơ "TIẾNG KHÈN"