Trần Mộng Tú

Trả lại tôi

Trả lại tôi người mẹ
Mẹ đến đón, ôm tôi
Trường đã tan cửa đóng
Bạn đã về hết rồi
Tôi đợi đã lâu lắm
Bóng mẹ biệt tăm hơi
 
Hãy trả lại cho tôi
Người con trai duy nhất
Trả lại nguyên hình hài
Không mảnh nào được mất
Tôi cất con vào lòng
Chỗ an bình duy nhất
 
Hãy trả lại cho tôi
Cô con gái xinh đẹp
Cô còn quá thanh tân
Để đi vào cõi chết
Tối nay người yêu đến
Họ nói chuyện cưới xin
 
Hãy trả lại cho tôi
Người cha rất cần thiết
Tôi có một câu hỏi
Sẽ gọi cha tối nay
Cha tôi không về nữa
Câu hỏi chôn trong mây
 
Hãy trả lại cho tôi
Người vợ trong căn bếp
Đàn con đang ngóng chờ
Ngọn đèn bắt đầu mờ
Thức ăn bắt đầu nguội
Nàng ở đâu bây giờ
 
Hãy trả lại cho tôi
Người chồng rất kính yêu
Chàng là cha đàn trẻ
Là linh hồn gia đình
Không có chàng cuộc sống
Sẽ bước vào chông chênh
 
Hãy trả lại cho tôi
Người bạn tôi tâm đắc
Người biết khóc biết cười
Biết chia cơm nhường áo
Và sẽ bước cùng tôi
Đến cuối đường không mỏi
 
Hãy trả lại cho tôi
Một mặt trời không lửa
Tiếng sấm không nổ tung
Buổi sáng không lo sợ
Nước mắt không ướt ngày
 
Tôi sẽ trả lại anh
Con dao không có lưỡi
Súng không đạn trong nòng
Bàn tay không nắm đấm
Tôi sẽ trả lại anh
Tình yêu cho nỗi ghét
Băng bó cho vết thương
Đắp bồi cho mảnh vỡ
 
Và rồi anh sẽ có
Một trái tim an bình
 
 
26/9/2001
Gửi những nạn nhân ngày 11/9/2001

Được bạn: Ct.Ly đưa lên
vào ngày: 12 tháng 11 năm 2024

Bình luận về Bài thơ "Trả lại tôi"