- Vài Giòng Cảm Nghĩ
- 1 - Tình yêu thương
- 2 - Đất có tuần
- 3- Thành Kiến Trọng Nam Khinh Nữ
- 4- Chung Thủy
- 5 - Người Hiền Phụ
- 6 - Mới và Cũ
- 7 - Chuyện Bất Ngờ Đêm Ba Mươi
- 8 - Người Mẹ Việt Nam
- 9 - Người Phụ Nữ Việt Nam
- 10 - Làng Tôi
- 11 - Tình Yêu và Nghĩa Vụ
- 12 - Tình Kháng Chiến
- 13 - Một Kinh Nghiệm Năm Ất Dậu
- 14 - Chính Sách Theo Đuôi Của Cộng Sản
- 15 - Những nữ chiến sĩ
- 16 - Vượt Trùng Dương
- 17 - Một Giai Thoại
- 18 - Đời Người Hai Thế Hệ
- 19 - Tu Là Cõi Phúc
- 20 - Hai Ngả Đường
- 21 - Mẹ Chồng Nàng Dâu Xưa Và Nay
- 22 - Lỗi Thời
- 23 - An Phận
- 24 - Hối Hận
- 25 - Biết Mình Biết Người
- 26 - Hối Bất Cập
- 27 - Sau Mười Lăm Năm
- 28 - Một Điểm Son Của Phụ Nữ Việt Nam:
- 29 - Người Bạn Năm Xưa
- 30 - Tình Bạn
- 31 - Đồng Môn
- 32 - Hội Nhập
- 33 - Đi Tìm Ảo Ánh
- 34 - Cậu Ấm Cô Chiêu
- 35 - Sự Công Bằng
- 36 - Nạn Thiếu Niên Tự Tử
- 37 - Tình Yêu
- 38 - Niềm Tin
- 39 - Trách Nhiệm Cha Mẹ
- 40 - Một Cuộc Đời
Cuốn sách “Giòng Đời Xưa và Nay” gồm có những loạt bài của tác giả, Bà Tuyết Minh, đăng trên Bán Nguyệt San Tự Do ở Houston, Texas. Tờ báo là mảnh vườn nhà mà gia đình bà đã mỗi người mỗi tay cùng với thân hữu bốn phương gày được từ hơn một chục năm nay để cung ứng cho nhu cầu văn hóa cho độc giả, ban đầu ở địa phương, về sau lan ra nhiều nơi xa khác.
Bà Tuyết Minh khiêm nhường, không tự cho rằng mình viết văn. Bà cầm bút để kể truyện. Truyện của bà gọi mộc mạc là “Giòng Đời Xưa và Nay”.
Như một lời tâm sự, bà thổ lộ:
“Mười hai năm lưu lạc nơi xứ người, lạc lõng trong đời sống văn minh và hoàn toàn dị biệt, tôi thấy mình đang nép dần sang bên lề cuộc sống. Tôi luôn luôn quay về với dĩ vãng…. (Làng Tôi, trang 46).
Hiện tượng cầm bút để “quay về với dĩ vãng” có thể nói là một hiện tượng đang xảy ra với nhiều người trong đám lưu dân Việt Nam ở hải ngoại. Tinh thần hoài cổ trước cảnh đời dâu bể lại càng sâu sắc hơn với những người có tuổi đời chồng chất. Bà Tuyết Minh là một trong những người này. Độc giả thấy bà đã kể giòng ký ức của mình trở ngược về đến năm 1927 khi bà mới lên 5 với một vụ cướp ở miền quê mà gia đình bà là khổ chủ. (Tình Bạn Đồng Môn). Bà còn nhớ mãi sự việc một tên cướp “bịt mặt, chân quấn xà cạp vải đen đứng chận cửa. Nó tát tôi một cái thật mạnh đủ để tôi quay lơ ra đất.”
Tâm hồn của bà cũng như bao nhiêu người dân Việt tỵ nạn xứ người “chỉ có một ước vọng trở về quê hương yêu dấu”. Truyện “Làng Tôi” của bà đã giới thiệu cho độc giả những nét khá độc đáo sắc sảo về một “ngôi làng ở bên bờ sông Đáy, thuộc phủ Kim Sơn, tỉnh Ninh Bình.”
Sanh vào đầu thập niên 20, bà Tuyết Minh hiện đang ở lớp tuổi thất thập nên bà đã chứng kiến nhiều cảnh thay đổi của xã hội Việt Nam qua những đợt canh tân và xáo trộn của thời cuộc Pháp thuộc, Nhật thuộc, thời Việt Minh, thời Quốc Gia và Cộng Hòa miền Nam, giai đoạn đầu của thời định cư tại Mỹ… Do đó, những mẫu chuyện đời xưa và nay của bà cứ trải dài qua những mốc thời gian trên từ quá khứ đến hiện tại.
Những mẩu chuyện của Bà Tuyết Minh phần lớn là những ký ức của bà về những nhân vật có thực bằng xương bằng thịt sống chung quanh bà trong tầng lớp xã hội trung lưu tiểu tư sản như cụ giáo Nhàn (Đất Có Tuần, Nhân Có Vận), ông Phán Chi (Thành Kiến Trọng Nam Khinh Nữ), cụ Tống Địch, ông bà Ấm, Phán Tâm tòa Thống Sứ Hà Nội (Chung Thủy), giáo sư Dự và vợ là Bình (Mới và Cũ) v.v… và rất nhiều người khác.
Câu chuyện phần lớn đều là những cảnh cư xử thái độ ăn ở trong khung cảnh ngang trái của gia đình trước ảnh hưởng của những biến chuyển của xã hội bên ngoài: chồng trụy lạc theo đào đĩ, vợ bỏ gia đình học thói mới ăn diện nhảy nhót. Đôi khi, câu chuyện lại hướng về những chàng thanh niên âm thầm hoạt động cách mạng chống Pháp, chống Nhật, chống Cộng Sản, nhưng gương hy sinh âm thầm nhẫn nhục của những ông cha, bà mẹ, người vợ.
Truyện “Giòng Đời Xưa Và Nay” có hai điểm mà ai cũng nhận thấy dễ dàng:
-Truyện viết theo một lề lối cổ điển, chân phương, thực thà, không đưa ra những khúc mắc thầm kín về tâm lý con người, những sự kiện bất ngờ trong đường hướng dựng truyện.
-Truyện luôn luôn “có hậu” vì đoạn kết được gói trọn trong cảnh “trở về”, “đoàn tụ”, sự hối hận của người lầm lỡ, sự tha thứ bao dung của gia đình.
Với chủ trương “văn dĩ tái đạo”, bà Tuyết Minh kể truyện đời xưa và nay không phải để kể truyện giải trí cho độc giả mà muốn đưa ra một suy gẫm của chính bà về một đường lối xử sự mà nghĩ rằng phù hợp với lý tưởng và truyền thống văn hóa của dân tộc (luân lý răn dậy). Chủ trương “văn dĩ tái đạo” của bà Tuyết Minh có thể được minh chứng qua một định nghĩa mà chúng tôi tìm thấy trong cuốn Việt Nam Tự Điển của Lê Văn Đức và Lê Ngọc Trụ:
“Truyện ngắn: hay đoàn thiên tiểu thuyết, chuyện một hay vài người trong khoảng thời gian của đời họ gồm những việc vui, buồn, éo le, gay cấn, đọc trong vài mươi phút mà có thể học hỏi được việc đời”.
Trước những cảnh xô xát đụng chạm giữa hai nền văn hóa cũ và mới, thái độ của bà Tuyết Minh là Dung Hòa. Bà đả kích thành kiến “Trọng Nam Khinh Nữ” hay “Chồng Chúa Vợ Tôi” của giới hủ nho, nhưng lại đề cao vai trò hy sinh nhẫn nhục, hiều hậu, quả cảm, quán xuyến của những phụ nữ Việt Nam. Bà không chủ trương mù quáng đâm đầu vào nếp sống mới phóng đãng trụy lạc như một số thanh niên Việt Nam đã làm trong giai đoạn của tinh thần bơ vơ không chí hướng của thập niên 30 sau thoái trào của những đợt văn thần khởi nghĩa hay cách mạng. Bà nhắc đến vai trò thầm lặng quả cảm của vài thiếu phụ Việt Nam có chồng hoạt động cách mạng bí mật qua hành động làm giao liên hay buôn súng lậu (Người Nữ Chiến Sĩ).
“Tính tình kín đáo, thêm sức khỏe dẻo dai, chị đã đem những truyền đơn, những chỉ thị được ngụy trang dấu kín trong vành khăn đội đầu, trong thùng lúa gánh gạo. Bước chân chị đã đi khắp vùng Thái Bình, Nam Định, Ninh Bình, Thanh Hóa, để chu toàn công tác mà anh em giao phó”.
Câu chuyện của bà Tuyết Minh kể có thể nói là toàn những chuyện nhân hậu và đầy tính chất xác thực… Người đọc có cảm tưởng rằng những chuyện bà kể là những đoạn ký ức của bà về những người đã sống chung quanh bà trước đây hoặc là … (biết đâu?) về một giai đoạn sống của đời bà…
Riêng tôi, thành thực mà nói, hãy bỏ qua nhiều đoạn truyện mà tình tiết dựng truyện mộc mạc về tâm lý của các nhân vật, tôi lại rất thích thú và hồi hộp đọc vài mẩu chuyện đời đầy xác thực kể trên trong cuốn “Giòng Đời Xưa Và Nay”.
Đọc truyện bà Tuyết Minh, tôi thấy không phải đang thưởng thức một món kỳ trân hay sơn hào hải vị mà đang ăn một món ăn thuần túy được hương vị quê hương, đơn sơ nhưng khẩu vị thật là thấm thía.
B.S. Lê Văn Lân
♣
Mục Lục
-Tình yêu thương truyền thống của dân Việt
- Đất có tuần, nhân có vận
- Thành kiến trọng nam khinh nữ
- Chung Thủy
- Người hiền phụ
- Mới và cũ
- Chuyện bất ngờ đêm ba mươi
- Người mẹ Việt Nam
- Người phụ nữ Việt Nam trong xã hội xưa
- Làng tôi
- Tình yêu và nghĩa vụ
- Tình kháng chiến
- Một kinh nghiệm năm Ất Dậu
- Chính sách theo đuôi của Cộng Sản
- Người nữ chiến sĩ
- Vượt trùng dương
- Một giai thoại
- Đời người hai thế hệ
- Tu là cõi phúc
- Hai ngả đường
- Mẹ chồng nàng dâu xưa và nay
- Lỗi thời
- An phận
- Hối hận
- Biết mình biết người
- Hối bất cập
- Sáu mươi lăm năm
- Mội điểm son của phụ nữ Việt Nam
- Hy sinh tất cả cho con cháu
- Người bạn năm xưa
- Tình bạn
- Tình bạn đồng môn
- Hội nhập
- Đi tìm ảo ảnh
- Cậu ấm cô chiêu
- Sự công bằng trong tình thương yêu con cái
- Nạn thiếu niên tự tử, một vấn đề của cha mẹ
- Tình yêu
- Niềm tin
- Trách nhiệm cha mẹ
- Một cuộc đời tận hiến cho tha nhân.
.
.
Vài Giòng Cảm Nghĩ
Tiến >>
Nguồn: Nguyễn Đình Phùng - VNthuquan.net
Được bạn: Ct.Ly đưa lên
vào ngày: 20 tháng 9 năm 2022