Nguyễn Trung

hồng đào, hồng đào

môi hồng của em thời thiếu nữ 
giấc mộng trong ta thủa thiếu thời 
dù đã trở thành dĩ vãng 
và ở mãi tận chốn nào 
thỉnh thoảng mầu son cần tô lại 
đôi lúc ngồi im, mộng chợt về 
 
hồng đào, hồng đào 
 
đoá hoa giữa tuyết đông lạnh lẽo 
môi ai hồng bên da trắng ngần 
bức họa cổ trên bức tường xưa 
sen tỏa hương thơm, ao làng quê cũ
 
hồng đào, hồng đào 
 
lời bài hát còn âm vang trong trí nhớ
sưởi ấm hồn trong những lúc tuyết rơi
vẫn dìu ta qua tháng ngày viễn xứ 
và ru ta lúc thức ngủ chập chờn 
 
hồng đào, hồng đào 
 
có người bảo ta là cuội 
ai đó nói ta mù mầu 
ngay cả đã trải qua bao năm tháng
vẫn còn em má đỏ môi hồng
 
hồng đào, hồng đào 
 
Nguyễn Trung

Được bạn: Ct.Ly đưa lên
vào ngày: 9 tháng 2 năm 2025

Bình luận về Bài thơ "hồng đào, hồng đào"