MINH TUẤN

ĐÔI VAI

Đôi vai nhỏ biết bao điều kỳ diệu
chung gánh nước non ,mang vác việc nhà
ngón tay mềm như muôn dáng tay hoa
tựa lời nói lúc chan hòa tình cảm.
 
Lúc còn xuân vai thon tròn theo dáng
khi sang sông cùng bạn gánh tình riêng
mồ hôi rơi đôi vai nhỏ  dịu hiền
em gồng gánh chẳng than phiền công việc.
 
Đôi vai xưa giờ dạn dày sau trước
bước em đi chân đã vội tảo tần
đời giản dị ,phai nhạt mộng thanh xuân
tim thắm đỏ  ,nồng nàn nơi lý trí.
 
Tình đầy đong làm đổi thay dáng vẻ
lúc buồn vui ta san xẻ cùng nhau
ngày lễ nào anh cũng nghĩ trước sau
hoa anh tặng -mua màu nào cho đẹp.
 
Màu trắng mây bay cầu mong chút phép
màu tím chiều rơi ,rất đẹp hơi buồn
màu đỏ trưa hạ ,nồng ấm sắc tuôn
anh gom cả...tặng em vườn tâm lý.
 
Hoa hôm nay ,anh tặng em chưa nhỉ ?
có lẽ nào anh lại quên em ?
khi bờ vai còn gánh nặng ngày đêm
bàn chân nhỏ bám vững nền hạnh phúc.
 
MINH TUẤN

Được bạn: vdn 9.3.07 đưa lên
vào ngày: 10 tháng 11 năm 2011

Bình luận về Bài thơ "ĐÔI VAI"