TTL

Vô Số Tội


Từ em guốc mộc áo dài
Chân chim cánh gió thiên tai giáng trần


Từ anh quên phận thế nhân
Theo nâng gót ngọc tội thân xác phàm


Nhả tơ xây kén tự giam
Cũng tại mình làm ... nhưng trách người ta


Từ em quên mất thiệt thà
Gió mây hờn dỗi phong ba mịt mù


Anh về gác kiếm ẩn  tu
Nằm nôi trả nợ lu bù ... gian nan


Trong mơ nhớ kiếp hoang đàng
Móng vuốt của nàng ... êm ả như nhung


Từ anh bị ví đường cùng
Trăm năm mãi chuyện riêng chung ... bộn bề!



 

Được bạn: HB 06.04.2007 đưa lên
vào ngày: 10 tháng 11 năm 2011

Bình luận về Bài thơ "Vô Số Tội"