MINH TUẤN

NƯỚC MẮT...THÁNG TƯ


Thắp hương tìm khói dáng ai
những đồng đội cũ tuổi ngoài hai mươi
bao năm nguyên vẹn nụ cười
hiến dâng cuộc sống lúc đời đang xanh.
 
Đâu rồi thặng bạn tên Thanh
hy sinh tay vẫn cầm nhành cỏ khô
dặn bạn một nỗi trông chờ
xác thân trở lại chôn bờ ruộng quê.
 
Đâu rồi thằng Biển tóc hoe
hy sinh trận cuối, lúc kề bình yên
nụ cười còn thắm lời nguyền
thèm cơn gió mát mồ yên gần nhà.
 
Tuổi xuân bao những thăng hoa
chí trai  hẹn trả nghĩa nhà tình quê
sổ tay ghi những câu thề
giặc tan mong lại trở về theo trâu.
 
Bao năm tưởng đã quên sầu
những điều hiện thực càng đau nỗi niềm
anh Bảo xưa chính trị viên
nay sa vào bẫy kim tiền đổi thay.
 
Thằng Lưu xưa nghĩ thơ ngây
làm chủ tịch xã -theo bầy hại dân
quay lưng với vạn Mộ Phần
ngoảnh mặt bòn vét từ phân bạc vàng.
 
Cuộc đời khi thắm lúc tan
hồn quê thay đổi...xanh vàng thực hư
bao năm hương khói mịt mù
mấy lần lá rụng buồn ru nỗi niềm.
 
Phải chăng binh lửa triền miên
con người tình thắm kết liền cánh tay
hòa bình tưởng nghĩa đong đầy
ai ngờ quyền chức...cho mây xa đồi.
 
Bạn cũ hỡi - đồng đội ơi
nén hương tôi quặn , mấy lời gửi trao
tình quê hương - nghĩa đồng bào
nhớ thời tim thắm , có cao hơn vàng...?
 
MINH TUẤN

Được bạn: vdn - 26.4.07 đưa lên
vào ngày: 10 tháng 11 năm 2011

Bình luận về Bài thơ "NƯỚC MẮT...THÁNG TƯ"