TTL

Người Dưng


Khác cha mẹ, chẳng họ hàng
Nhìn lâu, ngắm kỹ, lại càng khác nhau
Không duyên trầu, chẳng nợ cau
Mà sao ngực trái lao xao sóng ngầm.
Xuân thì ... theo dấu lặng câm
Cuối đường cũng vẫn âm thầm ... cõi mơ
Do duyên, bởi nợ, tình cờ
Một lần gặp gỡ hồn thơ trở mình.
Dại khờ vẽ cái chữ tình
Nén hương khấn vái hiển linh như lời
Bể dâu, vật đổi, sao dời
Thơ trôi mất dấu theo đời tha hương.
Vẫn còn đậm nét chữ thương
Góc trời phiêu bạt, lạc đường đó-đây
Viễn phương gửi gió, nhắn mây
Trăm năm ước mộng sum vầy ... buốt tim.
Đi về trong cõi im lìm
Nghe đêm trăn trở, nỗi niềm riêng mang ...
TTL

Được bạn: vdn 20.5.07 đưa lên
vào ngày: 10 tháng 11 năm 2011

Bình luận về Bài thơ "Người Dưng"