Nhà Quê

Rặng Bần

Cây thông xanh dựng mừng ngày Chúa Giáng
Nhà nối nhà đèn chớp đỏ xanh
Mờ bên sông rặng bần quê ngoại
Xuồng Má chèo về giỗ ngày mai
Từ vàm vô hai hàng đôm đốm
Nhịp nhàng ngầm lóe rạng phút giây
Ba theo quân về đây lần chống giặc
Nơi nầy thành quê ngoại của con
Hai bờ chỉ giờ xuồng ba lá
Một bận lại qua một năm tròn
Thấy Má nhìn bên kia rồi khóc
Xa xa bần, đốm và bùn non
Trước sanh tôi Má buồn hơn nhiều gắp
Giờ cháu con đầy đống đầy đàn
Cỡ Má nay không còn ai hết
Ghe sau nầy gắn máy gọn gàng
Thay Má yếu hàng năm đi giỗ
Phía kia sông phía ngoại họ hàng
Dòng sông chung vẫn miệt mài ra biển
Bờ bên nầy trai trẻ dần xa
Tôi cuốn hút sóng triều thành thị
Đôi ba năm mới trở về nhà
Đến bây giờ mờ tăm mất biệt
Kể từ ngày xứ lạ bôn ba
Biết hẹn ra sao yên lòng với chính...
Sẽ tối nao về ngủ rặng bần 
Chưa hề quên cái đêm vượt thoát
Quay hướng vàm thương Má vô ngần
Lại nghêu ngao bài ca thuở trước
Không đuôi đầu có giọt mặn lăn
Nhà Quê

Được bạn: vdn 25.5.07 đưa lên
vào ngày: 10 tháng 11 năm 2011

Bình luận về Bài thơ "Rặng Bần"