ĐOÀN VĂN NGHIÊU

Ở LẠI CÙNG EM



 

Đâu có lạc
Tại ta đắm đuối
Không chết chìm
Bởi mình tự dấn thân
Kiếp trước, đời này em mới thực xuân
Vương quốc cấm dành riêng anh nâng hoa thơm nhuỵ.
*
Với tình yêu! Ta sống cùng ích kỷ
Chỉ riêng mình
Không thể mất ngôi
Mặc ngoài kia bèo dạt mây trôi
Kệ ong bướm nhởn nhơ
Dẫu nguyệt tàn, sao lặn.
*
Em vít cành, ta ôm hoa úp mặt
Lo xuân rớt mùa
Ghì chặt thời gian
Muôn ngả rẽ, lối mòn có cả quan san
Ta ở lại cùng em
Giữ trọn ngôi Vương - Hậu.
*
01.03.09

Được bạn: HB 01.03.2009 đưa lên
vào ngày: 10 tháng 11 năm 2011

Bình luận về Bài thơ "Ở LẠI CÙNG EM"