ĐOÀN VĂN NGHIÊU

GIÁ NHƯ


 

Người muốn tôi đếm lá rừng
Hay muối hết mặn, hay gừng hết cay.
Thử lòng tôi giữ mây bay?
Để cho ngày trống vòng tay đợi chờ.
*
Lá rừng đếm đến bao giờ
Mỏi tay níu, vẫn hững hờ mây trôi.
Cuối trời tinh tú đổi ngôi
Hẹn hò xưa...để riêng tôi nỗi buồn.
*
Nhện còn giăng được cánh chuồn
Mà tôi tay trắng, cội nguồn vì đâu.
Ví như biển cả sông sâu
Sao người nỡ để tôi câu sao trời.
*
Giá như người nói một lời:
Rượu Đào chát đắng, men thời hết say.
Muối không mặn, gừng hết cay
Cạn duyên, ráo nợ chia tay! Cũng đành.
*
12.07.09

Được bạn: HB 12.07.2009 đưa lên
vào ngày: 10 tháng 11 năm 2011

Bình luận về Bài thơ "GIÁ NHƯ"