MINH TUẤN

HƯƠNG VỊ QUÊ...


Đắm hồn bên bát bún cua
Giữa đông xứ lạ ,thương mùa hạ quê
Cái tôm cái tép đi về
Bên ngọn rau luộc ,no nê bữa nhà …


Tháng ba nắng tím hoa cà
Mùa ngâu mưa rắc vườn nhà cải xanh
Trưa chiều khói quyện mái tranh
Đem bao nhiêu gió kết thành lời ru .


Xứ người ăn bát riêu cua
Hồn quê hương vị tưởng vừa đâu đây
Cọng hành thơm lắm đắng cay
Cọng rau mát dịu chia ngày gió sương .


Trăm năm trải mấy dặm trường
Món quê thơm thảo mãi vương nỗi lòng
Ngọt ngào hương vị trông mong
Bún ngon bao sợi ,bấy dòng nhớ quê.


Đâu nào ơi những cơn mê
Bánh trưng đợi tết ,ngày về gần thêm
Đâu nào những giấc mơ quen
Khói lan tím ngõ …Có em đợi chiều .


 

Được bạn: HB 03.11.2009 đưa lên
vào ngày: 10 tháng 11 năm 2011

Bình luận về Bài thơ "HƯƠNG VỊ QUÊ..."