Vũ Hoàng Chương

Nhớ Quê Nâu

Một trời nâu ngát khói lung lay
Má chiếc huyền thơm mọng ý say
Quê mướn tình thiêng hai nỗi nhớ
Hồn đơn trên gối một phương bay
Hỡi ơi nguồn máu nghe xao xuyến
Ai thắt trên lòng những ngón tay
Lưu Nguyễn khi xưa từng phụ bạc
Thiên Thai đòi mãi đứa con vay
Mênh mông gió bụi về chi được
Cõi Nát Bàn xưa ngủ đắng cay
Da thịt bâng khuâng hồn phách lả
Nhớ quê sầu trắng một đêm nay

Được bạn: Đặc Trưng đưa lên
vào ngày: 10 tháng 11 năm 2011

Bình luận về Bài thơ "Nhớ Quê Nâu"