MINH TUẤN

CHA VÀ CON ?


Con nào thì cũng bởi cha
Nhà không có nóc là nhà gió hoang
Cho con vóc ngọc mình vàng
Tình cha ,sức mẹ mênh mang biển trời .
Con từ… Lọt mẹ ra nôi
Mẹ chăm giấc ngủ ,cha thời lo ăn
Hái từ ngọn gió vầng trăng
Nuôi con khôn lớn ,chim bằng cánh bay .
Dạy con tự biết cầm tay
Chân đi chập chững,dạ vay chữ vần
Tháng ngày học mãi chữ Nhân
Rồi sang chữ Phúc, đến phần Vinh.
Cánh cò ruộng lúa lung linh
Hình cha bóng mẹ trong tình nước non
Lối mòn …Dẫn bước chân son
Thuở cha đức rộng,đời con phúc dày .
Giỗ cha nay đã đến ngày
Nhìn ra cửa trước, nắng say trước thềm
Mở lòng đón đợi bề trên
Gửi vào tim thắm ,thêm nền đức tin.
MINH TUẤN

Được bạn: vdn 20.6.10 đưa lên
vào ngày: 10 tháng 11 năm 2011

Bình luận về Bài thơ "CHA VÀ CON ?"