MINH TUẤN

MƯA ĐÊM…


 

Mưa đêm như bắt được vàng
Sáng ra trời cũng dịu dàng gió lan.
Cỏ dại chen lối ngổn ngang
Hoa lành vàng trắng đượm làn mắt môi.


Mưa nào đâu có xa xôi
Mà khi bắt gặp ,đầy vơi nỗi niềm
Phải vì mầm nhớ đầu tiên
Nảy trong mưa bụi …Nụ duyên lỡ làng…


Mưa đêm bù đắp cơ hàn
Nhà nông khó nhọc …Đợi mang lúa bờ
Khóm tre ,lạc bước cá rô
Áo tràn mặt lá …Rơi bờ theo mưa.


Trời đừng …Mưa sáng hay trưa
Cứ đêm mà đổ …Cho mùa được may
Bởi bao nhiêu bận mưa ngày…
Dở dang công việc …Lại hay mơ màng .



Được bạn: HB 05.07.2010 đưa lên
vào ngày: 10 tháng 11 năm 2011

Bình luận về Bài thơ "MƯA ĐÊM…"