Trần Minh Tâm

Nhìn


 Tôi ngồi xuống nơi bên bờ sông cửu,
Kế bên hoa rực dưới nắng miền Nam;
Hoa đã nở, đang bung người dưới nắng,
Chiếc bông hồng... ngàn cánh thẫm yêu thương.

 
Hoa đã nở cho đến ngày hết nhụy,
Để nắng về ve vuốt vết đồi mồi;
Cho đường gân gợn buồn như cơn sóng,
và nếp nhăn... đuôi mắt vẫn nhìn theo.

 
Rồi hoa nói, ừ thôi giờ "già chát",
Nên nụ cười lẫn với ánh chiều rơi;
Vuốt "sợi nắng"... lưa thưa theo triền núi,
Bỗng chơi vơi...lặn hụp sóng "bạc đầu".

 
Nhưng ngàn cánh hoa còn đang ôm mộng,
Mong cho người và cho cả nhân gian;
Cho con yêu... rồi cho tình xa thẫm...,
Tôi vươn người, vuốt nhẹ cánh hoa tươi.


 Tran Minh tam

Được bạn: Ct.Ly / 11/12/2010 đưa lên
vào ngày: 10 tháng 11 năm 2011

Bình luận về Bài thơ "Nhìn"