Tô Chí Tự

Kìa Bức Dư Đồ *



 


Trời sáng sớm óng ả trong,
Phía đông một áng mây hồng đụn lên.
Hồi lâu...tôi bỗng giật mình,
Cong cong chữ S _dáng hình Việt Nam!
Đây cực bắc Ải Nam Quan.
Còn kia điểm cuối phía nam _ Rạch Tàu.
Giải Miền Trung: đất bạc màu,
Cày lên sỏi đá lại giàu thiên tai!
Khó nghèo nung bước tương lai,
Nuôi con ăn học _ vỏ chai Mẹ bòn!
Bán vé số_ Cha vì Con.
Con đường Đại Học là đường phải qua!
Khoảng kia !_ quần đảo Hoàng Sa.
Nỗi đau se thắt_ thịt da đồng bào!
Chỗ nhô ra Biển Đông này:
Vũng Rô, Mũi Nạy _ bao ngày bão dông!
Sài Gòn Hòn Ngọc Viễn Đông ,
Bao năm vẫn cứ lập công _ Dẫn đầu!



Nắng lên... nung Bản Dư Đồ!
và hây hây gió_Ôi...rồi! mây tan!
Tỉnh ra sau phút bàng hoàng,
Giật mình... tôi thốt vội vàng _ " Quê Hương "!!!



10 tháng 4/2011


 





• Ghi lại cảm nhận khi tôi chợt nhận ra một đám mây có hình dạng hệt bản đồ Việt Nam ( vào khoảng 07 giờ sáng ngày 09 tháng 4 /2011)

Được bạn: HB 14.05.2011 đưa lên
vào ngày: 10 tháng 11 năm 2011

Bình luận về Bài thơ "Kìa Bức Dư Đồ *"