Tú_Yên

Gió là em

Ừ,  thì em vốn dĩ là cơn gió
Thổi qua thềm làm lá cỏ xôn xao
Trong tiếng sóng rì rầm như nhắn nhủ
Gió là em_Mây là chị - chốn nào ?
 
Cũng đôi lúc gió buồn nên lặng lẽ
Để dòng sông quanh quẽ chẳng thèm trôi
Cho bến đợi như thêm phần u tịch
Thuyền đi xa...bỏ hoang lạnh góc trời.
 
Rồi nhung nhớ, gió thét gào phẩn nộ
Đi tìm mây làm giông tố cuồng quay
Cứ vun vút như không nơi dừng lại
Lắm lạc loài...mà mây hỡi - có hay ?
...
 
Bên song cửa, hình như ai đang đợi ?
Gió vô tình chỉ loang loáng trôi qua
Mây cao lắm, chẳng làm sao đuổi kịp
Gió đùa mây...lơ lửng - vậy thôi mà !
 
Đừng chờ nhé !
Chị ơi ! Đừng đợi nữa
Em bồng bềnh, chỉ tan loãng hư không
Dù có nhớ...cũng đành thôi - đành vậy
Gió là em - nên trôi nổi...bềnh bồng !
 
Tú_Yên

Được bạn: vdn 9.8.11 đưa lên
vào ngày: 10 tháng 11 năm 2011

Bình luận về Bài thơ "Gió là em"