sgecstasy

Em nhỏ nhắn đến chừng không có thật





Tháng mười hai mưa phùn bay ướt áo
Có lẽ nào em giấu mất mùa đông
Gió mùa sang rét mướt ở trong lòng
Ta quẩn quanh cảm thấy đời hư ảo

Em mong manh như là sương buổi sáng
Vội tan nhanh theo nắng ấm đầu ngày
Mùi hoàng lan thoang thoảng ở trên cây
Em nhỏ nhắn đến chừng không có thật

Ngang qua đời khung cửa sổ xanh mây
Khăn quàng cổ em nhuộm màu cổ tích
Ta ngẩn ngơ ánh mắt nào tinh nghịch
Bàn chân đi lại cứ muốn quay về

Khói thuốc bay vẽ hình khuôn mặt cũ
Tình như người chợt có đó rồi không
Quán cà phê, ta tìm một chỗ trú
Trời Sài Gòn không có lạnh mùa đông

sgecstasy
 

Được bạn: diên vỹ đưa lên
vào ngày: 15 tháng 9 năm 2013

Bình luận về Bài thơ "Em nhỏ nhắn đến chừng không có thật"