nguyênhoang

Anh Muốn Mời Em ...



Anh muốn mời Em,
về thăm đường xưa phố cũ.
Dòng sông hoàng hôn,trời nhạt nắng trải sương mù.
Giới thiệu cho biết,
xóm làng nơi Anh cư ngụ.
Dù sống xa rời,vẫn nhớ lúc mùa vào thu!
 
Ngồi ngắm vừng trăng, những đêm buồn lo mất ngủ.
Nghe tiếng buông mình,
đếm sương rụng chạm bên hiên.
Chia sớt giùm cho, từng nỗi nhớ giải muộn phiền.
Hai tiếng quê hương,
mơ về luôn mà không được?
 
Tâm trĩu nặng sầu,
lạc lõng đi hồn vất vưởng.
Tìm vào chốn đâu? Hóa duyên nồng được yêu thương!
Cổ tích thần tiên,
chuyện tình thường nghe mẹ kể.
Giấc ngủ chờ mong, thiếp mê đến cửa thiên đường.
 
Chỉ có vòng tay,
từ Mẫu thân trao ban thưởng.
Là mới nồng nàn, chân thật mãi trọn yêu thương.
Mẹ là người cho,
không bao giờ chợt lấy lại.
Hơn cả đất trời, cho chưa vẹn lấy lại ngay.
Chỉ có tình của Mẹ, hằn sâu mãi không phai.
 
 
Anh muốn mời Em, về thăm lại chốn quê xưa!
Có những dòng sông, chiều căng gió vuốt lá dừa.
Khúc sáo đó, nâng cánh diều lượn bay cao vút.
Mang âm giao hòa, cung phách lướt thoảng đong đưa.




nguyênhoang

Được bạn: Ct.Ly đưa lên
vào ngày: 18 tháng 12 năm 2014

Bình luận về Bài thơ "Anh Muốn Mời Em ..."