Tú_Yên

Bóng Trúc Đào




 


Sáng nay ra ngoài ngõ
Nghe thoang thoảng mùi hương
Trúc Đào đang nở rộ
Cánh lả mềm hơi sương


 


Cây Trúc Đào của Mẹ
Biết con gái yêu hoa
Đi cùng làng, cuối xóm
Xin lấy, mang về nhà
 


Năm năm rồi tháng tháng
Cành lá mượt mà xanh
Góc sân nhà nồng đượm
Tình yêu Mẹ luôn dành…
 


Khi mùa mưa khép lại
Là Trúc Đào đơm bông
Mỗi khi ra ngoài ngõ
Tôi nhớ gì - mênh mông ?
 


Sáng nay ra trước cửa
Ngạt ngào hương Trúc Đào
Hồng hồng…bao cánh mỏng
Ôi xinh - xinh làm sao.
 


Cây Trúc Đào của Mẹ
Trồng cho tôi ngày xưa
Như Mẹ hiền đứng đó
Trông chừng tôi sớm_trưa.
 


Tú_Yên
(30-05-2011)
 



* Bài thơ được viết khi cây Trúc Đào nhà tôi đang sum suê cành lá và rực hồng những bông là bông.
Giờ thì cây Trúc Đào mà tôi quí yêu vô cũng đã không còn nữa.
Đọc lại bài thơ - vẫn là một chút nhói đau khi nỗi nhớ Má tôi qua hình “Bóng Trúc Đào” luôn âm ỉ trong lòng giữa tận cùng năm tháng không thể nguôi ngoai.

Được bạn: Ct.Ly đưa lên
vào ngày: 8 tháng 12 năm 2015

Bình luận về Bài thơ "Bóng Trúc Đào"