Tú_Yên

Khúc niệm lòng


Xuân sắp đến chẳng mong gì níu giữ
Ngày lại ngày, thiếu_đủ rớt qua tay
Cõi nhân sinh ví như chốn lưu đày
Mà cuộc sống lắm u hoài giăng mắc


Đời mấy ngả và đêm_ngày mấy khắc ?
Khúc niệm lòng gieo rắc nỗi sầu riêng
Ngạo thiên lương cho hồn thấy muộn phiền
Trời với đất – chỉ như miền chôn giấu…



Mượn câu_chữ thành lời thơ dạo tấu
Buồn và vui thẩm thấu với màn đêm
Trong canh thâu cơn gió lạ xô rèm
Vần điệu ấy – giọt sương mềm che phủ.



Tú_Yên
(06-01-2016)

Được bạn: Nguyệt Hạ đưa lên
vào ngày: 18 tháng 2 năm 2016

Bình luận về Bài thơ "Khúc niệm lòng"