PEARL

TRĂNG BUỒN



Đêm rằm chênh chếch ánh trăng
Treo lơ lửng giữa dải ngân hà dài.
Dường như trăng cũng ưu hoài
Một mình chiếc bóng như ai cô phòng.

Trăng rơi mặt nước mênh mông
Len từng góc khuất - sâu nông đáy hồ.
Soi gương - duyên dáng - trăng chờ
Như nàng thiếu nữ giả vờ - thơ ngây.

Trăng theo làn gió khẽ lay
Nghịch đùa cướp bắt với mây giăng trời.
Trăng mây - bạn vốn lâu đời
Cùng yêu khung cảnh rạng ngời thiên nhiên.

Trăng khuya toả sáng dịu hiền
Xuyên qua khung cửa vào miền ấu thơ.
Bàn tay mẹ vỗ giấc mơ
Chở che, nâng đỡ con khờ lớn lên.

Cảm thông trăng mãi lênh đênh
Không nhà, chẳng có Mẹ - đền đáp ơn.
Lại thương thân phận cô đơn
Mẹ Cha ly biệt - buồn hơn trăng gầy.

Đêm nay tâm sự đong đầy
Trăng - ta cùng cảnh - sầu lây lất sầu.

PEARL

Được bạn: Nguyệt Hạ đưa lên
vào ngày: 22 tháng 8 năm 2019

Bình luận về Bài thơ "TRĂNG BUỒN"