PEARL

MƯA ĐÊM SÀI GÒN






Đã bao lần viết về mưa Sài Gòn
Giọt ngắn, dài, nhỏ ,to , tròn , nghiêng ngã
Ngấm sâu vào lòng đất , trôi hối hả
Trên những con đường tất tả người, xe.

Còn bao nhiêu cơn mưa sẽ lướt qua
Trong cuộc đời của một người - ghi dấu
Mưa sẽ tạnh nhưng lòng vẫn lạnh thấu
Cơn mưa nào khắc sâu tận đáy tim.

Mưa Sài Gòn thường chợt đến giữa đêm
Kéo kỷ niệm tỉnh bừng trong tiềm thức
Cơn mưa chứa vết thương còn đau nhức
Tưởng đã ngủ yên nay thức cựa mình.

Giọt mưa vương hay nước mắt cuộc tình
Của ta ? Của người ? Của cả hai đó
Nghe rét buốt dù mưa chẳng có gió
Giờ trở thành hoài niệm khó thể quên.

Có lẽ người chẳng nhớ nỗi cái tên
Lần gặp lại trở nên ...thành xa lạ
Một lần nữa tim lạnh căm, băng giá
Dù ngoài kia nắng rát cả thịt da.

Cơn mưa này - ta viết những phôi pha
Của cơn mưa chia xa ngày xưa ấy
Nếu tình cờ gặp dáng hình người đấy
Chỉ lặng thầm quay mặt bước chân đi.

PEARL

Được bạn: Ct.ly đưa lên
vào ngày: 23 tháng 10 năm 2020

Bình luận về Bài thơ "MƯA ĐÊM SÀI GÒN"