Nahoku

Trên Đỉnh Núi Cao






Trên đỉnh núi cao tôi nhìn thấy
Sự yêu thương hoà hợp của đất trời
Sự bình yên tĩnh lặng cõi xa khơi
Sự trong lành , tinh khôi xa diệu vợi ...


Trên đỉnh núi cao tôi chợt khóc
Hướng quê hương nghèn nghẹn nỗi vô thường
Cũng biển trời , cũng mây núi thân thương
Nhưng nghe đắng , giận , hờn ...không thể tả .


Trên đỉnh núi cao tôi nhắm mắt
Thả hồn bay phiêu lãng với mông lung
Cùng trở về thăm lại cõi nhớ nhung
Cùng đau với nỗi đau chung dân Việt .


Trên đỉnh núi cao tôi cầu nguyện
Cho dân tôi luôn hưởng cảnh thái bình
Cho mọi người hết những nỗi điêu linh
Không còn sợ lộng hành và hoá chất


Trên đỉnh núi cao nỗi buồn ôm chất ngất ....

Nahoku


 

Được bạn: Thanh Vân đưa lên
vào ngày: 9 tháng 12 năm 2020

Bình luận về Bài thơ "Trên Đỉnh Núi Cao"