Trần Hữu Nghiễm

Tình phương Đông


Ngày xưa chị thương anh ấy
Vậy mà hai người hai nơi
Gặp chị, nao lòng tôi nhớ
Tình yêu anh chị một thời

Sau phút ngập ngừng chị bảo:
Thôi thì duyên phận... đành thôi
Con em bây giờ đã lớn
Các cháu ham học, ham chơi...

Biết đâu dòng đời luân chuyển
Mai này con cháu gặp nhau
Trăm năm, ngàn năm sau nữa
Còn bao kỳ diệu nhiệm mầu

Chị cười tươi như hồi trẻ
Tóc đen giờ đã điểm sương
Còn chút tình xưa thuở ấy
Gởi về nơi nào... dư hương

Được bạn: Thái Nhi đưa lên
vào ngày: 10 tháng 11 năm 2011

Bình luận về Bài thơ "Tình phương Đông"