Băng Nguyệt

Sâu lắng


Sâu lắng !

Lặng lẽ giáo đường tiếng chuông ngân
Anh vui với kiếp sống phong trần
Em nhìn đêm tối âm u lại
Lời ru đau gấp gấp -mấy lần

Mỗi khi trăng tỏ rạng ngoài sân
Lòng lại nao nao -chút -thất thần
Dăm bài thơ tặng em còn giữ
Muốn quên lại nhớ -luống bâng khuâng

Ko hiểu làm sao cứ -tần ngần
Bảo lòng đừng có mãi phân vân
Hãy về sống với đời thực tại
Người xưa đã thật -hết được gần.

Được bạn: ct.ly đưa lên
vào ngày: 10 tháng 11 năm 2011

Bình luận về Bài thơ "Sâu lắng"