Băng Nguyệt

Anh và tôi!

Anh và tôi!
Vào đời biết nhớ biết thương
Ưu tư sầu muộn chút hương cuối hè
Hạ tàn theo những tiếng ve
Ôi tình yêu đến tim nghe rộn ràng
Ân tình thuở ấy chứa chan
In sâu từ lúc ru chàng ngủ yên
Phôi phai một giấc mộng hiền
Hoàng hôn từ ấy chim uyên --lẻ sầu
Oán hờn trách giận gì nhau
Nợ duyên cũng vẫn chỉ --màu --biệt ly
Giao mùa xuân thắm thầm thì
Ngàn hoa khoe sắc thiếu chi mai vàng
Gió xuân cũng thật --nồng nàn
Ùh! Sao vẫn chỉ thiếu chàng --mà thôi
Ý trời --mình --cố nhân rồi
Em anh còn mãi sánh đôi --tâm hồn
Người ơi nước chảy đá mòn
Thiên thu giấc mộng vẫn tròn mộng thôi
Hiền hoà tím lục bình trôi
In trong kí ức một thời có nhau
Tình yêu nổi nhớ khát khao
Hoà thêm lệ mặn nổi đau-- bẽ bàng
Âm thầm bước giữa trần gian
Im im dõi ánh trăng tàn --tìm anh
Hỡi ngày thân ái --mong manh
Ôi ngàn kỉ niệm còn xanh --xanh màu
Anh em dẫu đã xa nhau
Phong hoà muôn thuở tình nào khó phai ............!

Được bạn: ct.ly đưa lên
vào ngày: 10 tháng 11 năm 2011

Bình luận về Bài thơ "Anh và tôi!"