Huyền Băng

Bâng Khuâng





Bâng khuâng* tôi đứng bên nàng
Hương thơm dìu dịu loãng tan vào hồn.
Dọc đường lối nhỏ về thôn,
Em lang thang đứng thả hồn vào mơ.
Áo em màu tím hoang sơ
Mặt hoa sáng rỡ tựa ngờ lưu ly*
Thân em mỏng mảnh diệu kỳ.
Lung linh trước gió làm si mọi người.
Tôi đi em vẫy tay cười
Dù bao cách trở xin người đừng quên*



* Tên một loài hoa: người gọi là bâng khuâng, người gọi là lưu ly, và người cho là forget me not?  


 

Được bạn: Huyền Băng
Ct.ly đăng lên đưa lên
vào ngày: 10 tháng 11 năm 2011

Bình luận về Bài thơ "Bâng Khuâng"