TTL

Nhọc Nhằn

Treo đỉnh núi, ánh trăng vàng huyền ảo
Cuối con đường mơ ước một vầng trăng
Con dốc ngược lần những bước nhọc nhằn
Vang câu kệ, lòng còn đầy hệ lụy
Nửa đời người như một tên thất chí
Sục sạo tìm cao quí chốn nhân gian
Mộng khói sương, thân bại tướng quy hàng
Xếp kiếm cung, chôn ước mơ thầm kín
Liếm vết thương, che dấu hằn, câm nín
Gom góp mảnh đời đổ vỡ hư hao
Chốn nhân gian địa đàng ở nơi nào
Chân thấm mỏi đường còn xa diệu vợi
Như bóng câu, thời gian qua không đợi
Kiếp lưu đày gom góp lại, bụi đường
Trang điểm đời, tủi thẹn với phấn hương
Thân chiến bại, số phận, vùng bóng tối
Trả vầng trăng về lại cho đỉnh núi
Đường trần gian sống nốt kiếp u minh
Bụi thời gian vùi lấp mối thâm tình
Yêu, thương, nhớ ... theo ta vào đáy mộ .

TTL

Được bạn: vdn đưa lên
vào ngày: 10 tháng 11 năm 2011

Bình luận về Bài thơ "Nhọc Nhằn"