Huyền Nguyên

Gió Và Cát

Anh lặng im
về nghe gió cát
đuổi tràn những cơn mê
qua đồi...
Cát mải miết
chạy ùa theo gió lốc
chuyển mình
thành gò đống không tên...
Bàn chân mơ
bước qua những cuộn sóng cát nhấp nhô
anh cứ ngỡ
buổi nào xa dạt mãi
tình ta...
Có những cụ già
ngồi trên những đụn cát hỏi anh:
" chú tìm gì thế?"
Anh trả lời: " tôi đi tìm ngày xưa..."
Họ cười...

Được bạn: ct.ly đưa lên
vào ngày: 10 tháng 11 năm 2011

Bình luận về Bài thơ "Gió Và Cát"