Khải Nguyên

EM KHÔNG THỂ TRỐN CHẠY TRƯỚC ANH !

Em trốn chạy tình yêu
Như núi kia trốn xa lòng biển
Em chẳng thể xa được Anh
Bởi vòng tay Anh thương mến!
Em cúi đầu, e thẹn nói - Đừng... anh!
Núi trên kia... tưởng đã được an lành
Trốn xa biển
Vì biển quá yêu
Nên ngàn năm hát mãi câu "gừng cay muối mặn"
Biển chẳng hung tàn đâu Em
Biển yêu và thương sâu lắng!
Chỉ có Em thôi...
Biển là Anh - yêu Em đến mặn mòi
Ngày đêm nhớ cồn cào dâng sóng hát
Biển chẳng bạo ngược đâu Em, biển yêu và khao khát
Núi chớ lánh mình, rồi nuối tiếc đấy - Người ơi!
Núi là em, mặc gió hát chơi vơi
Biển - Anh hiểu Em yêu và thương Anh nhiều lắm!
Nên, dẫu ở trên cao,
Em cứ lặng thầm đứng ngắm
Bởi núi quá yêu nên mới thò chân xuống
Biển dâng sóng tình xô ghềnh đá, Em ơi!
Biển vì yêu, vì yêu quá - mặn mòi
Cho ai đó nói - lời "Yêu Anh" - trước biển...

Được bạn: vdn đưa lên
vào ngày: 10 tháng 11 năm 2011

Bình luận về Bài thơ "EM KHÔNG THỂ TRỐN CHẠY TRƯỚC ANH !"