sgecstasy

Niềm Đau Chôn Dấu

Có chút buồn trong cái nhìn hiu quạnh
Nỗi cô đơn theo giọt nước mắt rơi
Khi âm thanh không thể nói thay lời
Thơ lắng đọng một niềm đau chôn dấu
Thế gian nầy có điều chi vĩnh cửu
Mặt trời lên rọi sáng mỗi đầu ngày
Nửa cuộc đời sao vẫn còn tự hỏi
Tìm kiếm gì trong những hạt mưa bay
Giọt sương mai tan theo ngày nắng vội
Mộng tàn phai nước mắt rơi trong chiều
Người xa khuất, bước chân còn vọng lại
Cuối chân trời lạc lỏng tiếng chim kêu
Không thể cùng nhau tròn lời hẹn ước
Sóng biển muôn đời vỗ mãi niềm đau
Không thể gặp nhau trên cầu ô thước
Vầng trăng tròn rồi khuyết mãi ngàn sau

Được bạn: vdn đưa lên
vào ngày: 10 tháng 11 năm 2011

Bình luận về Bài thơ "Niềm Đau Chôn Dấu"