Hoàng Thy Mai Thảo

Vũ khúc chiều mê say

(Nốt nhạc và nàng-thơ...)
Ta tặng nhau
Vũ khúc .. chiều nay nhé
Những niềm say
Niềm mến .. khẽ rung lay...
Gió đưa mây
Về cuối khoảng trời hồng
Ở nơi đó
Không chi .. ngoài mộng tưởng(!)
Thơ biết không
Giữa non cao biển rộng
Luôn có chừa
Một thoáng lặng riêng ta(!)
Giấc mơ bay
Tản mạn chốn địa-đàng
Tôi vội vã
Đón chào Em cửa mở
Đôi mắt to...
Bắt gặp nhau- nỗi nhớ ..
Những đợi chờ ..
Và cả những thương đau ..
Câu nói mau ..
Chao! Ngập những ngỡ ngàng ..
Em trễ hẹn ..
Tôi muộn lời .. đưa-đón(!)
Chút tình con
Nay đã thành to lớn
Cho đất bồi
Núi lở... mọi đổi thay(!)
Trái đất quay...
... quay... muôn thuở không ngừng
Như chỉ cốt
Cho hôm này ta gặp mặt
Đây sự thật
Hồn thơ và hồn nhạc
Bỗng hòa đồng
"La thứ" với "sol thăng"
Có phải chăng
Những con sóng diệu huyền
Đuổi bắt miết
Miền thi-thơ-nhạc-họa
Sẽ cất cao
Cho cuộc đời chao đảo
Đoạn tình buồn ..
Mê đắm .. khúc cầm xanh?!
14h50- 13/06/2006
Hoàng Thy Mai Thảo

Được bạn: vdn đưa lên
vào ngày: 10 tháng 11 năm 2011

Bình luận về Bài thơ "Vũ khúc chiều mê say"