Huyền Nguyên

Thuở Trăng Là Nguyệt

Thuở Trăng Là Nguyệt
_Từ khi trăng là nguyệt_TCS






Hẹn em mấy bữa sẽ về
Mà đi mê mải lời thề chợt quên
Đường đi xuống ngõ đi lên
Giai nhân phố thị tuổi tên rỡ ràng
Chợt đêm qua màu nến thắp hoang mang
Xui anh nhớ cành dại lan đầu suối
Chân bỗng mỏi từ dặm ngàn dong ruổi
Đôi bàn tay bỗng đói khát huơng mùi
Trông lên trời mây lãng đãng trôi xuôi
Màu thương nhớ ngát ngan tình suốt buổi
Níu vai gió anh xin về mong muội
Ngó một lần anh tắm suối đêm trăng
Sắc hờn ghen vương má phấn chị Hằng
Mộng phai tàn anh khụy gối ăn năn
Tâm tái sinh thuở nào Trăng là Nguyệt.

Được bạn: ATT đưa lên
vào ngày: 10 tháng 11 năm 2011

Bình luận về Bài thơ "Thuở Trăng Là Nguyệt"