MINH TUẤN

BƯỚC MỎI

ta muốn biết những điều không thể biết
ta muốn quên... không quên được nỗi sầu
thân con người ai biết được về sau
chỉ có nhớ những bước đầu đời ta gửi.
 
ai là người không băn khoăn chuyện cuối
cát bụi là ta -khi đã tới hơi tàn
chuyện còn lại là tiếng khóc lời than
ta đâu biết...khi hồn đang tìm đât Phật.
 
ta băn khoăn...là lá rụng về gốc
muốn hóa thân yên phận đất ông bà.
cõi u linh có thật như tâm ta.
đỡ cô đơn khi bên ông bà cha mẹ.
 
bước trần ai con tim từng chia sẻ
cuộc sống gian truân trút nặng trên đầu
mười lăm năm -ấy là cuộc bể dâu.
thân ta trải hơn hai lần bể khổ.
 
trong toan tính...của bước chân xa xứ
ai cũng thương nơi giấc ngủ  tròn đầy
ai cũng hướng về nguồn cội  hôm nay
và khi chết...muốn nằm say đất mẹ.
 
một kiếp người đến đi đều thế
đến vu vơ...và chết cũng vu vơ
người còn lại mới hiểu những ngẩn ngơ.
của một khúc Tâm thơ...chờ chuyển kiếp.
 
MINH TUẤN.

Được bạn: vdn - 23.12.2006 đưa lên
vào ngày: 10 tháng 11 năm 2011

Bình luận về Bài thơ "BƯỚC MỎI"