Đông Tà

Hương khuya

Đêm lạnh buồn như choáng ngợp hồn
Nặng tình bao kẻ lệ rơi tuôn
Phải chăng yêu để vương sầu khổ
Hay để hoài trông mộng nhớ thương?

Gió nổi lưng trời lòng dậy sóng
Niềm yêu thuở ấy ngỡ như xong
Mới hay thổn thức cùng mưa đổ
Người hỡi!còn đây một tấm lòng

..Nguyện rằng xin chút hương tàn lạnh
Bàng hoàng nghe sấm thét trời xanh
Ô hô!mười mấy thu xoay tít
Lá vàng dệt thảm trải như tranh..

Mây tạnh trời quang mưa gió tan
Đêm dài lòng lặng đếm thời gian
Khói hương lan toả hồn cô quạnh
Sương thấm tàn canh giấc muộn màng

11/04/2006
CSL

Được bạn: vdn đưa lên
vào ngày: 10 tháng 11 năm 2011

Bình luận về Bài thơ "Hương khuya"