- Chương 1
- Chương 2
- Chương 3
- Chương 4
- Chương 5
- Chương 6
- Chương 7
- Chương 8
- Chương 9
- Chương 10
- Chương 11
- Chương 12
- Chương 13
- Chương 14
- Chương 15
- Chương 16
- Chương 17
- Chương 18
- Chương 19
- Chương 20
- Chương 21
- Chương 22
- Chương 23
- Chương 24
- Chương 25
- Chương 26
- Chương 27
- Chương 28
- Chương 29
- Chương 30
- Chương 31
- Chương 32
- Chương 33
- Chương 34
- Chương 35
- Chương 36
- Chương 37
- Chương 38
- Chương 39
- Chương 40
- Chương 41
- Chương 42
- Chương 43
- Chương 44
- Chương 45
- Chương 46
- Chương 47
- Chương 48
- Chương 49
- Chương 50
- Chương 51
- Chương 52
- Chương 53
- Chương 54
- Chương 55
- Chương 56
- Chương 57
- Chương 58
- Chương 59
- Chương 60
- Chương 61
- Chương 62
- Chương 63
- Chương 64
- Chương 65
- Chương 66
- Chương 67
- Chương 68
- Chương 69
- Chương 70
- Chương 71
- Chương 72
- Chương 73
- Chương 74
- Chương 75
- Chương 76
- Chương 77
- Chương 78
- Chương 79
- Chương 80
- Chương 81
- Chương 82
- Chương 83
- Chương 84
- Chương 85
- Chương 86
- Chương 87
- Chương 88
- Chương 89
- Chương 90
- Chương 91
- Chương 92
- Chương 93
- Chương 94
- Chương 95
- Chương 96
- Chương 97
- Chương 98
- Chương 99
- Chương 100
- Chương 101
- Chương 102
- Chương 103
- Chương 104
- Chương 105
- Chương 106
- Chương 107
- Chương 108
- Chương 109
- Chương 110
- Chương 111
- Chương 112
- Chương 113
- Chương 114
- Chương 115
- Chương 116
- Chương 117
- Chương 118
- Chương 119
- Chương 120
- Chương 121
- Chương 122
- Chương 123
- Chương 124
- Chương 125
- Chương 126
- Chương 127
- Chương 128
- Chương 129
- Chương 130
- Chương 131
- Chương 132
- Chương 133
- Chương 134
- Chương 135
- Chương 136
- Chương 137
- Chương 138
- Chương 139
- Chương 140
- Chương 141
- Chương 142
- Chương 143
- Chương 144
- Chương 145
- Chương 146
- Chương 147
- Chương 148
- Chương 149
- Chương 150
- Chương 151
- Chương 152
- Chương 153
- Chương 154
- Chương 155
- Chương 156
- Chương 157
- Chương 158
- Chương 159
- Chương 160
- Chương 161
- Chương 162
- Chương 163
- Chương 164
- Chương 165
- Chương 166
- Chương 167
- Chương 168
- Chương 169
- Chương 170
- Chương 171
- Chương 172
- Chương 173
- Chương 174
- Chương 175
- Chương 176
- Chương 177
- Chương 178
- Chương 179
- Chương 180
- Chương 181
- Chương 182
- Chương 183
- Chương 184
- Chương 185
- Chương NgoạI TruyệN 1.
- Chương NgoạI TruyệN 2.
- Chương NgoạI TruyệN 3.
- Chương Ngoại Truyện 4.
- Chương Ngoại Truyện 5.
Từ Dịch Phàm, con có đồng ý cưới Phùng Lộ Phi làm vợ không? Yêu thương cô ấy, chung thủy với cô ấy, tôn trọng và bảo vệ cô ấy, dù bệnh tật hay khốn khổ, dù giàu có hay nghèo khó, con vẫn sẽ ở bên cô ấy cho đến chết chứ?
Giọng nói của mục sư vang lên, ông nhìn thẳng vào Từ Dịch Phàm đang đứng đối diện mà hỏi.
- Con đồng ý.
Từ Dịch Phàm nói sau đó vài giây.
Vị mục sư quay sang bên Phùng Lộ Phi, tiếp tục nói:
- Phùng Lộ Phi, con có đồng ý cưới Từ Dịch Phàm làm chồng không? Yêu thương anh ấy, chung thủy với anh ấy, tôn trọng và bảo vệ anh ấy, dù bệnh tật hay khốn khổ, dù giàu có hay nghèo khó, con vẫn sẽ ở bên anh ấy cho đến chết chứ?
Phùng Lộ Phi chần chừ một hồi lâu, mãi cho đến khi Từ Dịch Phàm quay sang nhìn thì cô mới lắp bắp trả lời:
- Con... con đồng ý.
Giọng cô tuy nhỏ nhưng mọi người vẫn nghe thấy.
- Được rồi, mời cô dâu chú rể trao nhẫn cưới.
Từ Dịch Phàm quay sang, đeo nhẫn vào ngón tay áp út cho cô. Anh có thể cảm nhận được cô đang run.
Phùng Lộ Phi cũng cầm lấy chiếc nhẫn mà đeo vào cho Từ Dịch Phàm. Gương mặt cô lạnh lùng, không liếc nhìn anh lấy một lần.
- Rất tốt, ta tuyên bố, hai con chính thức trở thành vợ chồng. Chúc hai con trăm năm hạnh phúc.
Bên dưới tiếng vỗ tay, lời chúc mừng vang lên. Nhưng đôi vợ chồng đứng trên kia lại không vui cho lắm.
……………………………………
Sau 3 ngày kể từ ngày Phùng Lộ Phi và Từ Dịch Phàm kết hôn. Cuộc sống vẫn bình lặng trôi qua như không có chuyện gì xảy ra. Từ khi kết hôn, giữa Từ Dịch Phàm và Phùng Lộ Phi luôn xảy ra mâu thuẫn. Mỗi lần gặp nhau, chưa nói nổi hai câu thì đã cãi nhau ầm trời lên. Hai người, sống một cuộc sống như không có đối phương, mỗi người ở một phòng, mỗi người có một việc riêng, mỗi người có một khoảng không riêng, không dính líu tới ai. Nhưng họ vẫn chưa coi nhau là người vô hình đã là may mắn lắm rồi. Cuộc hôn nhân này, sẽ kéo dài bao lâu?
Phùng Lộ Phi ngồi ở sofa phòng khách đọc báo. Tin tức chủ yếu vẫn là chuyện kết hôn của cô và Từ Dịch Phàm.
"Tổng giám đốc tập đoàn quốc tế Từ Thị Từ Dịch Phàm kết hôn với Thiếu tiểu thư tập đoàn Phùng Thị. Đám cưới được tổ chức rất lớn với sự tham gia của nhiều nhân vật nổi tiếng..."
- Thật vô vị.
Phùng Lộ Phi vứt tạp chí xuống bàn, đang định đi lên phòng thì gặp ngay Từ Dịch Phàm. Cô nhìn thấy anh mà chẳng thèm quan tâm, đang định đi thì bị anh gọi giật lại:
- Sao, không ăn sáng hả?
- Không có hứng.
- Không có hứng sao? Cũng đúng, kết hôn nhầm người không có hứng là phải rồi.
Phùng Lộ Phi quay lại nhìn Từ Dịch Phàm, sự tức giận thể hiện rõ hết trên mặt:
- Từ Tổng giám đốc, Từ Dịch Phàm à, anh đang chọc ngoáy ai vậy? Anh đừng tưởng mấy ngày qua tôi nhường nhịn anh mấy câu là anh có thể được nước mà lấn tới. Tôi không phải là đứa con gái nhút nhát hay sợ sệt như anh nghĩ đâu. Rút lại mấy cái suy nghĩ vớ vẩn của anh đi. Đừng nghĩ là tôi sợ anh.
- Thật không ngờ đến cô lại gọi cả họ tên tôi ra như vậy. Tôi không nghĩ cô lại là tiểu thư của Phùng Thị nổi tiếng đấy. Ăn nói gì mà như kiểu mấy cô gái nhà quê mới lên thành phố.
- Loại người dâm dê đê tiện, vô liêm sỉ, ngu ngốc như anh tôi cũng chẳng nghĩ anh là Tổng giám đốc của Từ Thị đâu.
Nói xong cô nhanh chóng bước lên lầu.
- Cái gì? Dâm dê đê tiện, vô liêm sỉ, ngu ngốc sao? Cô dám nói tôi thế à Phùng Lộ Phi? Cô có hơn gì tôi đâu.
Sau đó anh đi đến phòng bếp, ăn sáng và đến tập đoàn.
Cuộc hôn nhân của Phùng Lộ Phi và Từ Dịch Phàm đơn thuần chỉ là một cuộc hôn nhân mang tính chất thương mại. Phùng Lộ Phi vốn dĩ không đồng ý với chuyện này nhưng bố cô đã cầu xin cô, mẹ cô thì nước mắt ngắn nước mắt dài, nhìn họ như vậy, cô không đành lòng. Vậy là sau hai ngày suy nghĩ, cô cuối cùng đã đồng ý. Vẫn biết rằng con đường này sẽ dẫn đến một tương lai mịt mờ, nhưng Phùng Lộ Phi cô không thể không làm vậy. Đã từng có sai lầm, bây giờ lại càng sai lầm.
Còn Từ Dịch Phàm, anh vốn chẳng coi cuộc hôn nhân này ra gì, anh cũng cho rằng kết hôn sẽ chẳng ảnh hưởng gì đến cuộc sống tự do về sau nên anh cũng đồng ý. Nhưng trong sâu thẳm những suy nghĩ kia, Từ Dịch Phàm vẫn luôn cho rằng, rồi anh và Phùng Lộ Phi sẽ ly hôn.
Quả thật, đó là một cuộc hôn nhân không hạnh phúc!
Chương 1
Tiến >>
Nguồn: TVE 4U
Được bạn: Mot Sach đưa lên
vào ngày: 7 tháng 4 năm 2024