- Mở đầu
- Chương 1
- Chương 2
- Chương 3
- Chương 4
- Chương 5
- Chương 6
- Chương 7
- Chương 8
- Chương 9
- Chương 10
- Chương 11
- Chương 12
- Chương 13
- Chương 14
- Chương 15
- Chương 16
- Chương 17
- Chương 18
- Chương 19
- Chương 20
- Chương 21
- Chương 22
- Chương 23
- Chương 24
- Chương 25
- Chương 26
- Chương 27
- Chương 28
- Chương 29
- Chương 30
- Chương 31
- Chương 32
- Chương 33
- Chương 34
- Chương 35
- Chương 36
Ôi đau khổ sinh ra trong đua tranh
tiếng kêu gào rợn óc của tử thần
và cú đấm vỡ huyết mạch,
máu tuôn không ai có thể cầm được, nỗi buồn,
lời nguyền không ai chịu đựng nổi.
Nhưng phương thuốc chữa lành nằm trong chính ngôi nhà
không phải ngoài kia, không,
không phải từ ai, mà từ chính họ,
sự bất hoà đẫm máu. Chúng tôi hát xin người,
hỡi các thần linh âm u trong lòng đất.
Vì chưng nghe thấu, hỡi những quyền lực hoan lạc ở cõi âm - hãy đáp lời cầu khẩn, hãy cứu giúp.
Hãy phù hộ trẻ em, và ban cho chúng khải hoàn.
Aeschylus, Những người dâng rượu tế.
Chết chẳng qua là đi sang một thế giới khác, như bạn bè đi biển; họ vẫn sống trong nhau. Bởi vì họ nhất thiết cần tồn tại, yêu và sống trong tình yêu đó có ở khắp nơi. Trong tấm gương thiêng này họ nhìn tận mặt nhau, chuyện trò tự do và trong sáng. Đây là niềm an ủi của bạn bè, rằng cho dù họ có bị coi là đã chết, nhưng tình bạn và mối thâm giao của họ, theo lẽ thường nhất, vẫn tồn tại, bởi vì bất tử
William Penn, Thêm những chiêm nghiệm nữa của cô đơn.
Mở đầu
Tiến >>
Sưu tầm & hiệu đính: Susy
Nguồn: Wattpad, user: rongvua (http://www.wattpad.com/user/rongvua)
Được bạn: Ct.Ly đưa lên
vào ngày: 31 tháng 1 năm 2010