Không Có Chỗ Cho Tình yêu

peggy o'more

dịch giả: kiều lan

Chương 1

nguyên tác: no place for love

Đọc xong bức điện, Elvvyn khẽ cử động theo bản năng. Cô hướng sang phía Tây, nhìn xuyên qua cây trắc bách diệp phủ đầy rêu và nhánh sông nhỏ chảy ra đầm lầy như thể cô có thể bao quát được khỏang cách từ Lousiana đến Oregon bằng tầm nhìn của mình.

Gia đình Thebold đã bàn tới việc chuyển đến vùng duyên hải miền Tây trước khi họ nhượng đất đai ở miền Nam cho người khác. Đó là, ba người nhà họ đã bàn thế, Ed Thebold và hai con trai ông ấy,Jim và Tom. Lúc đó, Elwyn, một con bé con, chỉ biết đứng mím chặt môi vì bất bình.

- Một tháng nữa là chúng ta phải sẵn sàng rồi- Jim nói- nhưng chúng ta sẽ không mang Elvvyn theo. Gia đình ta cần một người phụ nữ. còn Wyn thậm chí còn chẳng biết nấu ăn!

- Không nhất thiết phải để nó nấu nướng, bó Elvvyn bênh cô.

- Con cho là nó không cân phải mặc váy nữa đấy- Tom làu bàu.- Hồi ở đơn vị con đã phát xấu hổ. Mà chỉ mới là trong ảnh, trong ảnh gửi cho con, nó mặc quần bò, đi giày cao cổ có mâu. Đồng đội con hỏi: "Em trai mày đây à?" Con phải trả lời: "Không, em gái tao!"

- Ra ngoài thị trấn em vẫn mặc váy đấy chứ- Elvvyn nổi cáu

- Đúng, và xốc váy lên như một thằng con trai

- Và bỏ áo sơ mi vào trong quần.

- Áo cộc tay chứ. Elvvyn cãi

- Theo cách mày mặc thì nó là áo sơ mi nam chứ không phải áo cộc tay nữ.

- Thôi. - Ed Thebold dẹp cuộc tranh cãi đang có chiều hướng quyết liệt.- Bây giờ không cần phải tranh cãi nhiều làm gì. Elvvyn phải lớn lên trong trại đốn gỗ. Thế nên phải gửi nó đến chỗ dì Elmina.

Cả nhà cùng phát ra một âm thanh tỏ vẻ phản đối.

- Bố không có ý nói rằng trong lúc các con đi lính, bố thiếu người, thì em gái các con đã trở thành cánh tay đắc lực. Tuy nhiên, nó cần được thu xếp. Có lẽ cái trường này có thể giúp được. Jim hãy nói về cái trường đó xem nào.

Jim nhìn bố.

Vâng, đó là một trường giáo dục toàn diện không phải là kiểu trường dạy bọn con gái trang trí đồ sứ và cách làm mẹ. Trường này dạy chúng cách cai quản một gia đình. Bố của đứa con gái con gặp ở đơn vị nói rằng ông ta gửi con đến đó học vì 1 lí do, ông ta là một người trồng bông vải. Ông ta nói nếu ông ta không biết về bông vải rõ hơn về lòng bàn tay mình, thì làm sao ông ta có thể quản lý cả một đồn điền. Con gái ông ta cũng vậy, nếu nó không hiểu biết hơn người làm, thì làm sao nó có thể cai quản gia đình nó? Đấy, bố thấy đấy.

Ông Thebold gật đầu.

- Giữa hai ông bố cũng có điểm khác nhau chút ít trong sự nhận biệt về bàn tay. Bố không chắc là Wyn sẽ phải cai quản cả đám người làm. Bố chỉ mong nó biết làm món thịt quay hay trồng khoai tây thôi. Rồi còn có những việc khác nữa chứ.

- Con biết- Jim rướn người về phía trước vẻ khẩn khoản- Đó không phải là một trường học làm sang. Nhưng, bố ạ, họ đào tạo ra những người phụ nữ quý phái.

Tãt cả quay sang nhìn Elvvyn. Âm thanh vừa phát ra từ miệng cô là một thứ âm thanh chẳng quý phái tí nào. Trông cô cũng chằng có vẻ quý phái. Trước tiên, cô cần phải sửa tóc. Nhưng Tom đã chỉ ra, nếu cô phải cắt tóc con trai, thì tại sao lại thêm vào những cái lông vịt? Và tại sao, nếu cô làm rách một cái áo sơ mi, cô lại không thể vá nó chứ? và tại sao giày cao cổ của cô lại dính đầy bùn cơ chứ?

- Quần áo con có bùn, nhưng người con sạch sẽ mà. - Cô cự lại, đôi mắt màu xanh lam ẩn hiện dưới món tóc đen ánh lên trong nước mắt.

Tom lắc đầu.

- Trông mày giống hệt một thằng gypsy (Tom muốn nói đến những thanh niên sống lang thang trong các trại đốn gỗ). Nếu cái trường ấy mà thay đổi được mày thì chắc nó phải dùng đến phép màu đấy

Phép màu. Cụm từ này đã được nhắc đi nhắc lại ở Wildwood. Giờ đây cô đang đứng nhìn mình, Elvvyn Thebold. Phép màu, bốn năm với phép màu; bốn năm học chung với những đứa con gái khác và chỉ được về trang trại trong những kỳ nghỉ ngắn ngủi.

Những thay đổi bề ngoài là không thể chối cãi. Mái tóc cắt ngắn kiểu Hà Lan được chải mượt đến từg sợi; áo hoa, váy len, váy mới sạch sẽ gọn gàng; ngay đến đôi tay vốn đã từg là nỗi thất vọng đối với các cô giáo giờ đây cũng được sơn sửa khá đẹp.

Nhưng mình không biết bên trong Elvvyn có thay đổi tí nào không?- Bà hiệu trưởng nghĩ. Những con gà con bé nhận thấy trong bức điện là một lý do để nó quay về rừng. Rồi bà nói.

- Em không buồn khi nghe tin bố em bị tai nạn thì phải?

Hàng mi đen cụp xuống che đi vẻ tội lỗi của đôi mắt xanh.

- Người ta có thể đoán biết các vụ tai nạn trong rừng, thưa cô Cavalier? Nếu con số của cô tăng thìnó sẽ tăng.

- Nhưhg đó chỉ là một kiểu triết lý hoang đường thôi, Elvvyn ạ.

Cô gái mỉm cười.

- Nó giảm được nhiều lo lắng, cô ạ. Nhữn người làm nghề đốn gỗ không thể lúc nào cũng lo lắng được, họ có những đường trượt bên dưới khi họ bắt đầu chặt cây.

- Đường trượt ư?

- Họ sẽ trở thành vô dụng, có hại cho người khác và sẽ được giải thoát.

- Nhưng nếu họ là những người tin vào định mệnh...?

- Nơi cái chết đã được tính. Họ không muốn phí thời gian trong bệnh viện.

Cô ngừng lời. Tại sao cứ phải cố giải thích nhỉ?

Bà hiệu trưởng nhìn bức điện. Elvvyn rụt rè đưa nó cho bà, rồi nhìn bà ấy đọc.

"Ed Thebold bị thương nhưng không nặng, ở bệnh viện Medford. Show cần có chủ đề hoàn thành hợp đồng. Thebold yêu cầu cô về ngay đảm nhận. ”

Chữ ký bên dưới đề: "Nat Cantreir"

- Anh ấy là người cha em thuê đến đốn gỗ.

- Đỗn gỗ ư? Nhưng anh ta viết Show có nghĩa là gì?

- Show có nghĩa là trại, một nơi để các đồ dùng, máy móc, có một con lừa và những con mèo. Cô dừng lại cố nặn ra một nụ cười và giải thích: - Cần trục chạy bằng động cơ, máy kéo, và xe tải. Em không có thời gian để kể hết, thưa cô Cavalier. Em phải đi chuẩn bị.

- Nhưng, cô bé thân mến, cô không thể hy vọng cha cô sẽ để cô quản lý trại đâu. Các anh cô...

- Họ đã tái ngũ cả rồi, cô biết đấy. Em không biết họ có thể thu xếp về được không? Một trại gyppo.

- Gyppo, cô Cavalier thốt lên vẻ sửng sốt, cô Elvvyn, tôi không thể cho phép cô đến một gyppo được. Elvvyn gật đầu.

- Không phải gyppo có chữ gyp là lừa đảo đâu cô ạ

Cô vội giải thích: - Mà là gypsy. Em không biết từ đấy bắt nguồn từ đâu, nhưng bây giờ nó ám chỉ những người thợ rừng nhưng không có rừng, tới để chặt gỗ thuê, sau khi đã hết gỗ để chặt, họ lại nhổ trại và đi chỗ khác làm.

- Thế thì thuê ngựời không tốt hơn sao?

Elvvyn cố kiên nhẫn giải thích

- Chính vì giá lao động mà một gyppo phải tính toán để không bị lỗ. Hầu hết các trại gyppo thuê các lái xe tải- những người có xe riêng và trả phí chuyên chở theo tỉ lệ phần trăm. Chúng em có xe tải riêng và các anh trai em tự lái được. Nhưng bây giờ chúng em phải thuê lái xe, mà các lái xe thì không lái thuê cho những củ lạc (Elvvyn muốn ám chỉ những người keo kiệt)

- Này, Elvvyn. Cô Cavalier định quở trách, nhưng sau đó, cô nhớ ra rằng đã có một sự tiến bộ ở Wyn. Lúc mới vào trường Wyn đã gọi củ lạc là đậu phộng.

- Em nghĩ là em nên gọi điện tới bệnh viện, được không cô? Cô gái hỏi và bước về phía cửa.

Cô Cavalier có vẻ đồng tình, nhưng vẫn còn băn khoăn. Trong khi đợi điện thoại có tín hiệu, cô bèn hỏi một câu có liên quan đến trại khai thác gỗ.

- Ở trại của em chỉ toàn những người đàn ông thôi à?

- Em có thể thuê một người nấu nướng, cỏn ở đó không có nhiều đàn ông lắm, cô Cavalier ạ. Cái trại đó cũng nhỏ thôi, chỉ có một người lái máy kéo, vài người hạ cây, và một người bổ gỗ. Những người còn lại sống ở Applegate, trong các trang trại. À, người ta trả lởi rồi đây.

Elvvyn nói chuyện với bệnh viện và cô được phép trò chuyện với cha cô một lát. Khi cúp máy cô reo to:

- Bố em sẽ phải nằm bất động trong 3 tháng vui vẻ. Cô thông báo. Không biết rằng bà hiệu trưởng đang há hốc mồm vì kinh ngạc trước từ ngữ cô dùng, cũng như vẻ vui mừng không che dấu trên khuôn mặt cô.

- Bố em nhẹ cả đầu khi biết em sẽ về. Bố em nói trại của chúng em đang cần người cai quản.

Bà hiệu trưởng chí còn một điều cần gạn hỏi: đó là việc thuê một người đầu bếp nữ.

- Em không thể sống ở một cái trại với một lũ đàn ông thô thiển như vậy được. Bà bắt đầu, rồi lại dịu đi một chút, vì Elvvyn đã quay sang nhìn bà với ánh mắt giận dữ.

- Cô Cavalier, những người chặt gỗ có thể thô thiển trong cách cư xử, nhưng họ Iịch sự với phụ nữ hơn vạn lần nhữhg quý ông lịch lãm ở quanh đây. Đối với một cô gái đứng đắn thì không có nơi nào an toàn hơn là một trại khai thác gỗ đâu thưa cô.

Sáng hôm sau Elvvyn rời trường, cả trường đổ ra hành lang để tiễn cô. tất cả các cô gái đều có chung một vẻ mặt, đều để lộ sự ghen tị qua ánh mắt và những lời xì xào hơi đi quá đà đến nỗi cô Cavalier phải nhanh chóng dẹp đi. Elvvyn đã lột xác trong 4 năm để rồi lại trở lại như cũ chỉ trong một đêm. Cô gái ngồi trong chiếc xe ngựạ có mui màu vàng giờ đây trông như một đứa con gái nhà làm ăn có tướng đàn ông khoẻ khoắn.

Bởi vì cô không có quần bò nên cô đành mặc một chiếc quần soóc kiểu quân cưỡi ngựa. Cô không có áo sơ mi nam nên đành mặc một chiếc áo cộc tay bằng lụa. Cô đã mặc một chiếc áo len nhưng cô lại cởi nó ra để khoác vào một chiếc áo vải đi mưa kiểu cổ. Chiếc mũ lưỡi trai màu đỏ cô đội trên đầu là chiếc mũ cô mua được của một học sinh năm đầu khi nó đã chán giấu diếm hết chỗ này đến chỗ khác.

- Chà! Elvvyn thở phào khi cánh cổng đồ sộ của trưởng Wildwood sập lại sau lưng cô. - Bây giờ mình mới thực sự bắt đầu sống đây.

Không phải cô ớn cái trường đó quá. Cô chấp nhận nó như một thử thách. Cô xuất sắc trong học tập vìccô phải chứng tỏ cho những học sinh con nhà quyền thế biết rằng trí óc của người ở vùng rừng núi cũng có thể phát triển như những người ở thành phố; cô học giỏi môn kinh tế bởi cô tin rằng trong tương lai cô sẽ sử dụng những kiến thức của môn học đó ở trại khai thác gỗ; cô dẫn đầu trong môn thể dục bởi cô muốn mình khoẻ mạnh, nhanh nhẹn. Và cô tiến bộ trong ứng xử bởi các anh trai cô đã chọc tức cô. Thế là cô quyết tâm học mọi cách ứng xử của một người quý phái bằng bất cứ giá nào.

Cô đã viết cho anh Jim của cô: "Sự khác nhau duy nhất giữa một quý cô và một đứa con gái gyppo chính là mánh khoé của một quý cô. Một quý cô thường hay ngậm miệng lại khiến cho anh tưởng bở hão. Còn với một cô gái gyppo anh luôn biết mình đứng ở đâu"

Jim đã trả lởi bằng đúng một dòng: “Nhưng chính một quý cô lại có được người đàn ông của cô ấy"

Trên đường đi về phía Tây, Elvvyn nhún vai. Cô không quan tâm đến một người đàn ông hay những người đàn ông. Những người đàn ông cô gặp ở trường qua bạn bè dường như đều mệt mỏi cả. Còn những cuộc chuyện trò, thậm chí những cuộc chuyện trò giữa họ với nhau cũng đều ngớ ngẩn thế nào ấy.

Cô có sự nghiệp của riêng cô, và chỉ những người đàn ông có cùng sự nghiệp mới là những người làm việc cho cô. Một ngày nào đó nhà Thebold sẽ trở thành cái gì đólớn hơn là những người khai thác gỗ lang thang; họ sẽ trở thành những người bán gỗ. Họ sẽ mua các cánh rừng lớn, sẽ lập các trại lớn và sẽ tạo nên thương hiệu Thebold, không bằng được với Weyerhauser thì cũng phải gần như thế.

Hai ngày sau, khi đi lên vùng duyên hải miền Tây, cô tự hạn chế cái kế hoạch của mình. Cô nhìn thấy vô số những dãy đồi trọc, nhữhg dải núi bị đốn trụi cây hoặc bị cháy, cô không biết gì hết. Còn dọc đường cái thì chỉ có những câu thuộc thế hệ thứ hai, thứ ba hay thứ tư, nhưbg không phải là rừng ngụyên sinh lớn mà cô hy vọng sẽ được trông thấy.

Và ở khắp nơi cô nhìn thấy những cụm khói nhỏ báo hiệu sự hiện diện của các trại khai thác gyppo.

Cứ vài dặm cô lại gặp những chiếc xe tải gầm rú trên đường.

Cô nghĩ cứ đà này mình phải nhanh lên mới được, nếu không sẽ chẳng còn gỗ cho nhà Thebold nữa. Bắt đầu ngày cuối cùng của cuộc hành trình, Elvvyn cảm thấy mảnh đất này đúng là một thách thức. Nó rộng lớn quá, các thung lũng thì thật sâu, những ngọn núi thì thật cao, cây rừng thì nhỏ hệt như những cây tăm xỉa răng, mà những cây tăm so với con người nhỏ bé của cô, thì lại như những gã khổng lồ vậy.

Thật rộng lớn và tươi đẹp, cô phải công nhận như vậy. Màn sương mù cuối tháng 9 đã chuyển tới sát dòng thuỷ triều màu mỡ, và dải đồi Shasta nằm yên bình giữa một cái chảo màu đỏ thắm và vàng lóng lánh. Ngay trước mặt cô, ngọn Siskyous, với cái nón tuyết phủ trên đỉnh, tạo thành một rào cản ngoan cố giữa cô và vận mệnh của cô.

Nhưng khi cô đã đi qua và tới được thung lũng phì nhiêu của sông Rouge thì cảnh núi non đã lùi lại phía sau và cái tôi trong cô đã quả quyết. Cô sẽ không để bất cứ ngọn núi nào đánh gục mình.

Ra khỏi bệnh viện, cô ngồi trong xe ô tô hơi lâu. Cha cô đã từng mang những khuynh hướng của Paul Bunyan. Đối với cô ông không có tuổi và khồn thể bị đánh bại. Cô đã hy vọng khi vào viện cô sẽ thấy cha cô dùng sức mạnh vốn có của mình chống lại sự béo phì, sự nghiêm ngặt của bệnh viện và các bác sỹ. Thế mà cô lại tìm thấy cha cô nằm đố uể oải, mệt mỏi, già sọp đi và phụ thuộc vào cô một cách đáng thương.

- Nếu không phải là đỏi hỏi quá nhiều ở con, Wyn. Ông nhắc lại: - Khai thác gỗ ở đây rất khác, mọi việc đêu được làm bằng dây kéo và sức người, chỉ có những trại cốđịnh mới sử dụng động cơ. Người làm ở đây cũng khác, Wyn ạ. Bố không biết họ có cảm tình với một người chủ non choẹt mà lại là con gái hay không.

Rõi sau đố ông kể ra nhữhg thãt bại. Wyn, vỗn đã học môn tâm lý ở trưởng Wildwood tự hỏi k biẽt có phải chính ví muôn thoát ra khỏi nhữhg thật bại đố mà cha cô bị tai nạn hay k.

- Hãy để mắt đến những lái xe chở quá tải đấy. Ông cảnh báo. Cảnh sát Oregon không ngoảnh mặt làm ngơ cho bất cứ chiếc xe tải nào. Họ có máy đo trọng tải xe và nếu con chở quá tải một cân là con phải trả 5 cent tiền phạt. Bố đã phải bỏ ra ngàn rưởi đô la tiền phạt cho tới khi phải nằm bẹp ở đây đấy.

- Cẩn thận với anh gỗ thông đấy. Loại Pond erosa nặng hơn gỗ tùng vì vậy phải kiểm tra kỹ trọng tải.

Bố cô bảo cô phải để mắt đến những lái xe. Một số lái xe khá liều lĩnh. Trại thì ở tít trên cao hoặc ở sâu dưới thung lũng còn đường thì rất quanh co. Một người đã từng đối mặt với cái chết sẽ không chở quá đầy, xe của anh ta sẽ phải theo, còn bảo hiểm thì có bao giở đền bù được hoàn toàn thiệt hại đâu.

- Một tay lái xe đã làm đổ một chiếc xe tải. Bây giờ chúng ta vẫn đang sử dụng nó, nhưng mỗi lần nó lăn bánh bố lại rùng cả mình. Con không thể thấy hết được những nguy hiểm tiềm ẩn đâu.

Elvvyn vươn vai. Không có thời gian cho cô ngồi đó mà nghĩ vẩn vơ. Trong thời tiết khô ráo này mỗi giây đối với trại Thebold đều quý như vàng mười.

Cô lái xe qua lòng thung lũng, sau đó cho xe chạy lên chân đồii thoai thoải, và khi xuống chân đồi bên kia cô lại nín thở trước quang cảnh cô nhìn thấy. Cô lại bắt gặp cảm giác vẽ sự uy nghiêm. Những đám mây đang tụ lại phía trên những đỉnh núi xanh thẫm vươn thằng lên từ nhữmg thung lũng sâu

- Thật hùng vĩ - Cô lẩm bẩm rồi cho xe tăng tốc đua với nhánh sông nhỏ đang trào bọt trắng xoá. Ở phía trước có một nhà máy chế biến gỗ. Mùi thơm của nhựa cây và mùn cưa thoang thoảng trong gió, những âm thanh trầm đục và tiếng rằn rằn của máy cưa khiến cô thấy phấn khởi trở lại. Mùi thơm và những âm thanh đó là những thứ vốn rất quen thuộc với cô.

Những dãy xe và những dãy nhà kho, một đoạn rẽ ngoặt, một dòng sông đã chấm dứt thách thức với nhánh sông nhỏ. Giờ đây tương phản với núi non, sông, thung lũng trở nên quanh co hơn. Khói xanh bốc lên từ những trại khai thác gỗ, bên dưới kia đống vỏ dành cho gia súc trải dài một màu xanh yên bình.

Rồi Elvvyn phải chú ý tới đường đi. ngay phía trước cô một chiếc xe tải chở gỗ đang đi như một gã say rượu, tự nhiên cô tăng tốc, và chỉ giảm tốc độ khi con đường trở nên quá sát với bờ sông. Cô bất ngở đạp phanh khi có một chiếc xe tải bỗng dừng lại, cô lượn lách qua nó, sau đó cô lái xe vào ven đường và dừng lại.

Cô nhảy ra khỏi xe, bước nhanh trở lại phía sau. Hai ng đàn ông bước ra khỏi ca- bin chiếc xe tải. Một người cao, đen, có đôi vai rộng; người kia cũng cao, mạnh mẽ và có mái tóc đỏ rực rỡ nhất mà cô từng thấy.

Nghe tiếng chân Elvvyn, cả hai người đàn ông cùng quay lại.

- Xe các anh bị vỡ bugi rồi. - Cô nói vẻ đanh thép.

- Tôi chắc các anh sẽ phải mang tới Medford để sửa thôi.

- Một con bé miệng cỏn hơi sữa mà... Người đàn ông có đôi vai rộng kêu lên đầy thán phục,- Này, có chắc cô biết bugi là gì không, cô em?

Elyvyn đứngg như một con ếch đứngg dưới chiếc xe tải nhìn lên với ánh mắt bất kính.

- Ít nhất cô ấy cũng biết phải tìm cái đó ở đâu. - Người đàn ông tóc đỏ nói vẻ khoan dung, sau đó anh ta quay sang Elvvyn: - Cô có kẹp tóc không?

- Vậy anh định lấy cái kẹp tóc đó mà thay cái bugi chắc?

Có ai đó cười phá lên từ bên vệ đường, cả 3 người quay lại và nhìn thấy một người thợ rừng đi từ dưới sông lên, đang đưa tay quệt ngang miệng.

- Thật lắm chuyện lạ.- Người đàn ông tóc đỏ lầm bầm. - Jugger thì đi uống nước, còn chúng ta lại vớ được một con quỷ hại máy giữa đường. Nào, nhũng cây gỗ này, mang chúng lên, rồi lại lôi chúng xuống; chúng ta có việc để làm rồi đây.

Elvvyn quay ra: - Tôi nên bắt đâu kiếm người làm việc từ đây này. Nhìn cái xe tải tôi biết, các anh chưa bao giờ giải quyết một việc gì phức tạp hơn là việc tã lót của trẻ con.

- Tã lót!

Elvvyn tưởng như lửa sắp bốc lên từ mái tóc đỏ rực của anh chàng đó.

- Xin lỗi, cô vội nói, tôi muốn nói là việc đốt cỏ khô. Anh chàng tóc đỏ bắt đâu tiến về phía cô.

- Tại sao, sao cô dám... Anh ta nuốt giận. - Cô làm ơn đi lo việc của cô cho và hãy biến đi khỏi

đây được không?

Elvvyn vẫn kiên quyết đứng yên tại chỗ.

- Đây là việc của tôi. - Cô thông báo với anh ta.

- Còn kia là xe tải của tôi. Tôi không định đi đâu cả, chừng nào tôi còn chưa thấy ai đó sửa cái xe và mang đám gỗ kia tới nhà máy.

Anh chàng tóc đỏ khẽ nhún vai.

- Xin lỗi quý cô, cô nhầm đây. chiếc xe đó là xe của Thebold.

- Còn tôi là Elvvyn Thebold.

Elvvyn ngừng nói và nhìn thẳng vào anh ta; anh ta nhìn cô như thể bây giờ mới gặp cô lần đầu

- Cô không thể! -Anh ta nổi cáu - Elvvyn là tên con trai.

- Trường hợp của tôi thì không- Cô vặn lại

- Cô nói là cô... anh ta ra chiều suy nghĩ.

- A, không, không thể thế được. Này cô, nếu đây là một trò đùa cợt...

- Anh tưởng tôi thích đùa đấy hả? Người đàn ông tóc đỏ lắc đầu.

- Nếu cô là... anh ta ngập ngừngg. - Tôi không chắc cô là...

Elvvyn thấy anh ta bước về phía đầu xe của cô để nhìn cái biển số đăng kí nước ngoài, sau đó anh ta vẫy một cái xe đang chạy tới, nhảy vào trong xe và gọi với lại: - Rod, tôi sẽ lấy xe của tôi ở Birds và sẽ quay lại ngay, sau đó anh ta gật đâu với Elvvyn: - Tôi sẽ gặp lại cô, cô Elvvyn ạ.

- Nếu không tôi sẽ cảnh cáo anh đấy. - Cô hét lên giận dữ.

- Ha!!! - Rod, người lái xe tải kêu lên khoái trá- Tôi e là cả hai người đã sẵn sàng rồi - Anh ta nói thêm giọng vui vẻ. - Anh chàng đó là Nat Cantrell, bố của cô đã thuê để khai thác gỗ đấy. - thôi, tôi phải dựng mấy cái biển báo có xe hỏng đây.

Chương 1

Tiến >>

Đánh máy: Maruko, Y, Jannie, NABY , Beta, NaBy
Nguồn: vietlangdu.com
Được bạn: Ct.Ly đưa lên
vào ngày: 9 tháng 3 năm 2023