Cô bạn đã khuất của tôi gọi thế! Nhà Yêu, chẻ chữ nghĩa thì thương với yêu có gì khác nhỉ? Thương nhẹ hơn Yêu chăng?
Lại còn lẽ khác:
- Thương “thoang thoảng hoa nhài mà lại thơm lâu” vấn vương hơn tồn tại hơn! Thương giữa hai người khác phái thường bị “giấu đó để dành” lâu lâu nhớ cho vui, tới gần chạm “đất” vẫn nhắc đến Cô hàng xóm hay Anh trưởng lớp ngày thơ! Biết tên cô ấy anh ấy còn may, có khi chẳng biết họ tên gì mà vẫn Thương để nhớ.
- Yêu “bạo phát bạo tàn”, sôi nổi vội vàng, có đó mất đó, một núi cũng trèo – hai núi cũng trèo – ba bốn núi cũng nhất định qua cho bằng được để rước – mang – vác về nhà làm của riêng! Bị cấm cản thì “làm mưa làm gió – vật mình vã mẩy” sao cho phụ mẫu phải chịu bề “áo mặc qua đầu” gả phức cho khuất mắt.
Gọi Nhà Thương – Hospital – Bệnh Viện thành Nhà Yêu, hẳn cô bạn dễ thương của tôi dù biết sắp xa cuộc đời nhiễu nhương, vẫn níu kéo “Yêu cái trần gian lắm điên dại” này.
Mỗi lần qua cổng nhà thương ai cũng phải có chút lo lo dù vào đấy để thăm nom, hay vào đấy để chữa trị, ngay cả các bậc tu trì bước ngang cổng nhà thương tâm hồn ắt cũng lao đao vì sao nhân loại chưa chịu tu hành để được giải thoát giống mình.
Khi cô bạn tôi gọi nhà thương thành nhà yêu là khi cô được hóa trị - xạ trị, dính dáng đến hai anh chàng này cùng một lúc, có nghĩa là phải sôi nổi, phải một núi cũng trèo – hai núi cũng trèo – ba bốn núi cũng phải qua cho bằng được, để tìm cho bằng được kết quả cuối cùng sống hay chết. Niềm vui qua một núi, niềm vui được về nhà nằm trên cái giường của mình, cái giường không biết di chuyển lên xuống cao thấp, không có bánh xe đẩy đi loanh quanh, cũng không cần có thắng, là niềm vui “chết đi sống lại” đúng nghĩa của nó.
Cảm giác nằm trên cái giường biết đi - biết di chuyển khó chịu làm sao ấy, dù mùi vải được sát trùng rất thơm, rất sạch, cái áo nhà thương dễ chịu, kiểu áo thật đáng khâm phục cho người vẽ ra nó. Thay vì bộ quần áo vướng víu đủ góc cạnh, trở thành chiếc áo khoác dài hơn đầu gối hai tay rộng, gài ra sau lưng bằng hai sợi dây vải buộc vào nhau, khi cần làm việc bác sĩ – y tá mở ra nhẹ nhàng. Ngay cả cái túi áo trước ngực trái của bệnh nhân cũng được thiết kế rất tiện dụng, vừa là túi mà vừa có chỗ mở để luồn dây đeo máy đo nhịp tim. Ai chấm điểm kiểu áo nào hoàn thiện đẹp – sang – bền thì chấm, phần tôi kiểu áo dành cho bệnh nhân tại Mỹ là nhất. Đàn ông đàn bà đều mặc được, đều vừa vặn đều đẹp giống y như nhau.
Ngày xưa, khi nghe đến nhà thương là nghĩ ngay đến sự dữ, chín phần chết chỉ có một phần sống, cái thuở vừa chạm đến sinh nhật lần thứ năm mươi đã được nâng lên hàng Cụ, một điều bẩm cụ hai điều bẩm cụ.
Ngày nay, nghe đến nhà thương là nghĩ đến được cứu chữa, được trở về bình an, lý do tại sao có chuyện gì người ta cũng vội vã bấm số 911, xe chữa lửa toàn năng ở gần đến trước, xe cảnh sát tháp tùng, xe cứu thương hụ còi đến sau, bộ ba này rất nhịp nhàng uyển chuyển họ cùng làm việc không một lời cãi vã, theo đúng trình tự 1-2-3 đâu vào đấy vì cùng học một sách, cùng theo đúng nguyên tắc không tự ý thay đổi theo ý kiến bất kỳ ai. Muốn được vào làm việc trong các nơi ấy, nhân viên phải trải qua một thời gian huấn luyện gian nan, cùng học kỹ lưỡng về cách tiếp cứu y tế lâm sàn và nhất là thể lực phải thật mạnh khỏe, tinh thần cứu người rất cao. Trong những tình huống nghiêm trọng, người không sợ chết xông ra cứu nguy người khác thường là cảnh sát hay nhân viên cứu hỏa ngay cả khi họ không mặc sắc phục, các cháu bé trai lên năm lên sáu niềm mơ ước của các cháu thường là: lớn lên Bi sẽ làm cảnh sát! Lớn lên Lu sẽ là nhân viên cứu hỏa. Thuở này, năm mươi tuổi mới bắt đầu loi ngoi trèo lên đỉnh của đường họa đồ parabel đời người.
Cải tổ y tế - giúp mọi người có bảo hiểm y tế - tạo các nhóm liên kết bác sĩ – dược sĩ – nha sĩ lại với nhau để các nhà thầu bán bảo hiểm y tế bớt quyền lực, “đồng bạc đâm toạc tờ giấy” có tiền là có quyền xía vào đời sống thiên hạ, ngay cả buộc tay buộc kiến thức của các bác sĩ.
Hôm thứ hai 13 tháng 12 năm 2010, tại đại học Columbia nhóm No Label biểu dương lực lượng “ không trái - không phải – tiến đến phía trước” (Not left. Not right.Forward) “không cộng hòa- không dân chủ - tất cả vì dân” có hô khẩu hiệu tức là có chuyện ở đàng sau, không ai chịu ai nên chia phe phải trái, chia phe dân chủ - cộng hòa, giống như sau năm 1975 đi đâu cũng thấy “không có gì quí hơn độc lập – tự do” - “lương y như từ mấu” – “Công an là nô bộc của dân”. Nghiên cứu về tình hình kinh tế chính trị là phạm vi chuyện lớn của quí ông, phần quí bà chỉ loanh quanh chuyện nhỏ cơm nước vụn vặt trong nhà, lâu lâu thỏ thẻ “khích tướng” để các ông hăng hái tham gia chuyện lớn.
Điều dễ thấy dễ hiểu mà sao không ai thèm thấy là các nhà chính trị lập pháp hành pháp của chúng ta bây giờ Yêu nhiều quá, sôi nổi như mười tám đôi mươi, dù nhiều cụ ông nhiều cụ bà rõ ràng “thất thập cổ lai hi”, tổng thống có quyền Yêu sôi nổi vì ông còn trẻ còn bao nhiêu sinh khí sinh lực để thay đổi để “ Yes We Can” – “Change” – “Vote for Change” khi đất nước ngập chìm trong nợ nần không lối thoát.
Câu các ông hay quát khi dậy vợ dậy con là: Tề Gia – Trị Quốc – Bình Thiên Hạ, so sánh gia với quốc hình như có nhiều điểm tương đồng, trong nhà nếu vợ chồng không đồng lòng để tát biển đông cũng cạn, vợ đi shopping đằng vợ, chồng mê man xe đời mới, trượt tuyết, Las Vegas không cần biết tiền đi làm bao nhiêu, thẻ nào cũng xin cũng mượn chưa tính việc “tự ái” tràn trề ai có gì mình phải có nấy, lâu ngày chầy tháng tiền lãi đẻ nhiều hơn tiền nợ, thế là gia cảnh xào xáo, yêu thì đã hết ngay sau vài tuần trăng mật, thương thì không cần thiết, nghĩa chưa gom góp được bao nhiêu, nên chuyện chia tay ngay không gia sản rất dễ tính toán, chỉ ngặt nỗi còn con nhỏ phải chu cấp... Vẫn biết sống là chấp nhận buồn nhiều hơn vui, khổ lắm hơn sướng nhưng rõ ràng con người có khuynh hướng muốn được khổ sở hơn sung sướng. Ai không thèm muốn một lần được làm thái tử - công nương, mà rồi nhìn thái tử nước Anh bên cạnh ông là người vợ đẹp hiền dễ thương, đi ra đi vào cung điện có kẻ hầu người hạ mà trong lòng ông nỗi khổ vì thương người bạn gái thời niên thiếu vẫn canh cánh bên lòng. Hình ảnh mới nhất thái tử và người ông thương từ thuở còn trẻ ngồi trong xe hơi bị tấn công bởi các sinh viên quá khích vì lý do bị tăng học phí, mới biết ông đã được khổ, nỗi buồn khổ dịu êm dù có bị dèm pha châm biếm đủ kiểu, ngay cả việc bị gán cho tội... âm mưu giết vợ. Từ ngày công nương mất đi trong tai nạn thảm khốc cùng người bạn trai giầu có, sau thời gian để tang cho đúng luật lệ, ông đã bước thêm bước nữa với người ông thương, dù người ấy có bị chê là không đẹp như người vợ trước, có kẻ còn nói thẳng là vừa già vừa xấu. Thế mới biết vẻ già xấu không ảnh hưởng chi đến tình thương yêu chân thật. Tìm được đúng người thương mình rồi cần gì biết đến mỹ viện Hạnh Phước, cần gì mua vé máy bay về Việt Nam, vội vội vàng vàng đến phòng mạch bác sĩ chỉnh hình, quảng cáo đã tốt nghiệp tại Mỹ để căng – cắt – xâm cho kịp chuyến bay về.
Cũng trong một cái “gia” khác, gia đình Madoff. Sau hai năm vỡ lở chuyện lường gạt kinh khủng, rúng động cả thế giới, người con trai lớn trong gia đình, người đã thông báo việc làm sai trái của cha mình đã tự kết liễu mạng sống của anh, trong lúc đứa con trai 2 tuổi của anh đang ngủ ngay gần đó. Nguồn gốc từ đâu, đời sống trên bạc tiền nhung lụa những xa hoa phung phí hẳn chẳng là nguồn hạnh phúc vô biên, khi cha ruột vào tù, mẹ không nhìn con vì đã tố cáo cha mình, bao nhiêu người chủ nợ của cha bây giờ nhìn ngó đến những người có liên hệ huyết thống với kẻ lường gạt.
Lan man thế nào mà từ nhà thương nhà yêu lại lạc đến tận những chuyện nóng bỏng thời sự thế này, có lẽ từ cuộc mạn đàm “The View” có Joy Behar – Barbara Walters với những nhận xét tinh tế - Thương – Yêu – Giận – Ghét giữa vợ chồng con cái trong gia đình Madoff. 46 tuổi quá trẻ để tự kết liễu đời mình, người triệu phú trẻ một thời, bỏ thế giới này ra đi không cần sự giúp đỡ gì của nhà thương – nhà yêu, ông vào thẳng nhà quàn và chọn mua dịch vụ tang lễ cho riêng mình giá rẻ nhất, không cần mướn phòng ốc, chẳng cần ai ghé viếng thăm ngắm xác chào từ giã, chỉ cần cho vào lò bấm nút, giá trung bình toàn quốc khoảng dưới 2.000 đồng.
Cuối năm rồi, bão tuyết – mưa gió cũng chẳng thể nào so sánh cùng chuyện Thương – Yêu kéo dài tháng này sang năm khác, không có chất chồng nối tiếp lấy gì để gọi là nguyên nhân.
Bao giờ thì dân chúng trong một nước – hành pháp – lập pháp – chịu nhận ra rằng lý do của nợ nần là tại vì chi tiêu nhiều quá không cách chi kềm chế được, thân thể con người bị ung thư còn có nhà thương nhà yêu tìm cách cứu chữa, binh “ung thư” chi tiêu lấy gì để chữa trị bây giờ.
Lạ là chưa ai khoe khoang rằng mình đang được khổ vì có “nhà thương” ngay bên cạnh.
Giữa tháng 12 – 2010
Ấu Tím
.
Nguồn: Như Hoa Ấu Tím
Được bạn: Ct.Ly đưa lên
vào ngày: 4 tháng 3 năm 2022