Cái lu là một phần của đời sống người dân Việt Nam, nhất là ở những vùng quê.
Vâng, chủ yếu cái lu là để chứa nước. Ở nhà tôi có khá nhiều lu chứa nước như vậy. Tuy nhiên lu không phải khi nào cũng có nước. Có lúc cũng có những cái lu trống, và đó là niềm vui tuổi thơ của tôi.
Tôi rất thích cái lu trống vì một lần vô tình khám phá nếu mình chúi đầu vô trong lu nói gì, âm thanh sẽ lớn lên gấp bội. Khám phá điều này tôi thích quá, mỗi lần có cái lu trống nào là tôi say sưa ra sau vườn chui đầu vô la hét, hát hò, và thỉnh thoảng...tự độc thoại đóng kịch mới ghê chứ. Tôi đem mấy câu cải lương hay bài hát nghe được và thuộc lõm bõm đâu đó diễn lại... trong lu, rồi tự thưởng thức âm thanh của mình vang dội như ca sĩ thứ thiệt có cây micro vậy!
Một lần kia, quá say sưa chui đầu hát hò trong lu, tôi bị tuột hẳn vô bên trong, chỏng ngỏng đầu dưới lu, chân đạp lên trời mà không xoay xở gì được, không cách nào tự thoát ra, sợ quá la rầm rỉ. May có chú làm vườn cho ông nội nghe, tới kéo tôi ra.
Chuyện bị lọt lu phải la cầu cứu làm tôi...quê một thời gian, nhưng rồi vẫn chứng nào tật nấy, mỗi lần đi ngang cái lu rỗng, thế nào cũng chõ miệng vào hét mấy tiếng.
Tuổi thơ có những niềm vui nho nhỏ như vậy đó.
.
Nhưng tôi nhớ những cái lu nước nhất là vào những ngày mưa
Mùa mưa tới, nhà tôi thường dẫn nước mưa từ máng xối xuống những lu chứa nước để dành xài.
Một hôm tôi bắt gặp thằng bạn thân học chung lớp sang chơi và lén ra sau nhà đẩy cái máng xối lệch ra ngoài không cho nước chảy vô lu. Tôi tức mình chạy ra hỏi tại răng mi phá?
Nó xấu hổ bị bắt gặp, nhưng từ đó tôi mới biết một chuyện: Số là thằng Bi bạn tôi ở cuối xóm đó nhà nghèo lắm. Ba nó đi lính ở đâu không rõ. Mạ nó là dì Huệ phải tảo tần nuôi 4 đứa con mà thằng Bi là đứa lớn nhất. Nhờ trời thương cho dì sức khoẻ và làm đủ mọi nghề sinh sống. Hai nghề chính của dì là phụ hồ và gánh nước mướn.
Dì Huệ siêng năng làm việc nuôi con cũng đủ sống qua ngày và cho thằng Bi đi học như bao đứa trẻ khác. Kẹt mỗi năm đến mùa mưa là dì phải chịu cảnh sinh kế khó khăn. Làm Hồ thì không ai xây cất để mà thuê. Gánh nước mướn thì trời mưa cây cỏ không phải tưới, và nhất là nhũng cái lu đã chứa đầy nước.
Hình như tất cả gia đình trong xóm mỗi nhà đều có những cái lu chứa nước mưa để dành như vậy. Thằng Bi biết điều này nên nó muốn giúp mạ nó bằng cách sang nhà hàng xóm lén đẩy cái máng xối dẫn nước đi chỗ khác để nước mưa đừng chảy vào, đặng mạ nó có việc làm. Nó nói với tôi:
-Nhà mi giầu, khi mô cần nước thuê mạ tau gánh đi.Mạ tau mùa mưa không ai thuê mướn chi hết!
...
Kể từ hôm đó, không cần thằng Bi phải sang đẩy cái máng xối nữa, bởi vì tôi đã giúp nó lén đẩy cái máng xối nhà tôi không cho nước chảy vô lu nữa.
./.
ThaiNC
Nguồn: Tác giả VNthuquan.net - Thư viện Online
Được bạn: Ct.Ly đưa lên
vào ngày: 25 tháng 8 năm 2020