Trần Khánh Dư

lưu sơn minh

để tưởng nhớ thầy tôi: nhà văn hà ân

KHÚC VỌNG THỨ NHẤT

Lũ sử quan quý chữ như vàng sẽ chép những dòng dửng dưng về ta và rồi thế nào cũng còn bình thêm những lời khắc nghiệt. Anh em trong họ dè bỉu ta. Hậu nhân sẽ truyền nhau những chuyện xấu về ta.

Mà chuyện xấu về ta thì không thiếu. Ta sống như mình muốn. Yêu ghét phân minh.

Ai được ta yêu thương, sẽ không thể nào quên lòng ta, dẫu những yêu thương rồi thì cũng đến ngày tan rã cùng bụi đất.

Ai bị ta khinh ghét, sẽ không thể nào nguôi căm uất ta, vì trong lòng chúng, hình ảnh ta luôn là nỗi ám ảnh hằn sâu đến rỏ máu. Ta sẽ không ngừng giày vò tâm tưởng chúng, không ngừng mạ lị chúng.

Việc nào cần làm, và ta cho là tốt, ta sẽ làm. Ta bất chấp những đàm tiếu thị phi nhạt nhẽo của người đời.

Dẫu phải chịu bất công, ta cương quyết không làm kẻ đê hèn. Đừng đọc về ta, đừng nhắc chuyện ta, nếu trong lòng ngươi khư khư những tín điều vô vị và bất di bất dịch. Ta là kẻ đạp lên tín điều và giật đổ những bất di bất dịch.

Ta là kẻ sinh lạc nhà, sống lạc thời, và yêu lạc người. Ông nội ta là Thống quốc Thái sư.

Cha ta là Thượng tướng quân.

Ta đã từng là Thiên tử nghĩa nam con nuôi vua, rồi đi bán than và buôn lậu, rồi lại làm Phó Đô tướng quân.

Có gì đâu!

Giữa những dòng chữ của hậu thế, tên ta sẽ đi cùng với những nỗi cô đơn thăm thẳm.

Từ lúc sinh ra cho tới mãi sau này, khi danh tính ta chỉ còn lạc lõng trên các trang giấy, ta vẫn là kẻ độc hành. Tên ta là Dư...

KHÚC VỌNG THỨ NHẤT

Tiến >>


Nguồn: TVE 4U
Được bạn: Mot Sach đưa lên
vào ngày: 31 tháng 10 năm 2024