Mục Lục

Trùng Nhiên

khảo ngư

Lời tác giả

Đã sáu năm trôi qua rồi từ khi " Đại Niết Bàn " kết thúc, quay đầu nhìn lại khiến tôi cảm thấy sợ hãi, tựa hồ chẳng bao lâu mà tôi đã kết hôn, sinh con và trải qua nhiều chuyện như vậy rồi. Tới độ tuổi nào đó quay đầu nhìn lại, thời gian dường như trộm mất vậy, dường như cho vào ống phóng hỏa tiễn, vút cái đã biến mất.

Có thứ gì khiến thời gian đóng băng lại đây, chỉ có câu chuyện.

Vậy hãy chìm đắm trong câu chuyện lay động chúng ta, để cảm giác câu chuyện ở ngay bên cạnh đi.

Trước khi viết Trùng Nhiên tôi vô cùng thấp thỏm, hi vọng thoát thai khỏi điều viết trước đó, có nhiều chỗ hoàn thiện hơn, vì thế ở mặt tiết tấu sẽ chậm một chút, tôi sẽ chú trọng chi tiết, cố gằng đi sâu vào khắc họa nhân vật, phác họa ra đoạn nhân sinh này của Trình Nhiên thật phong phú sắc màu, hi vọng trong đó không chỉ nhìn thấy một mình Trình Nhiên, còn có những người khác nữa...

Tôi cảm thấy may mắn vì giờ còn viết được, thấy may mắn vì có độc giả không rời bỏ mình, đã 6 năm rồi, độc giả trước kia đọc Đại Niết Bàn từ trung học đã lên đại học, đại học đã học nghiên cứu sinh, hoặc là công tác nhiều năm, thậm chí sinh ra một đống con bụ bẫm.

Có lẽ lúc này bắt đầu câu chuyện của Trình Nhiên là thích hợp.

Tục ngữ có câu "Hoa kia có ngày nở lại, con người chỉ một lần thiếu niên".

Chúng ta đều đang trưởng thành, chúng ta cũng sẽ già đi, cảm xúc sẽ phai nhạt theo tháng năng, hi vọng chúng ta có thể lấy lại nhiệt huyết, hi vọng trong lòng chúng ta mãi mãi thiếu niên, hi vọng mọi người theo Trình Nhiên ở giai đoạn mới của cuộc đời.

Lời tác giả

Tiến >>


Nguồn: TVE 4U
Được bạn: Mot Sach đưa lên
vào ngày: 12 tháng 2 năm 2025