Re-post status này nhân tuần lễ tri ân thầy cô vào ngày 20-11 sắp tớí... Chúc cô Sương luôn khoẻ và cùng vui với đám học trò của cô).
Cô Nguyễn Ngọc Sương dạy môn Địa Lý năm lớp 7 niên khoá 1971-1972.
Đìều đầu tiên tôi luôn luôn nhớ về cô Sương là chiếc áo dài màu vàng cô hay mặc mỗi khi đến trường. Có lẽ nhiều bạn cũng để ý và biết điều này.
Riêng tôi còn nhớ thêm một kỷ niệm nho nhỏ - vui vui này với cô.
Năm đó chương trình Địa Lý lớp 7 học về các nước Châu Âu. Cô Sương nói khi học về nước nào, mỗi học sinh phải vẽ bản đồ của nước đó. Khi trả bài, cô kiểm tra, điểm thuộc bài tối đa 15 điểm, và điểm vẽ bản đồ được 5 điểm. Tổng cộng sẽ thành 20.
Đây là một điều khó nuốt cho cả lớp. Bọn tôi đều là con trai. Học gạo thuộc bài còn có thể gắng sức hoàn thành nhiệm vụ, nhưng nói ở nhà o bế vẽ cho xong cái bản đồ cũng mất cả buổi, mà chỉ khi nào cô kêu lên trả bài mới cần phải có. Còn nếu không thì thôi, nên khoảng 1/3 lớp chúng tôi mỗi tuần đều…phó mặc mệnh trời.
Hôm đó cô vào lớp kêu trả bài. Hai tên đầu tiên đều thê thảm. Trả lời bài học thì ấm ớ, và điều tệ nhứt là không vẽ bản đồ. Cô giận đứng dậy hỏi cả lớp.
-Còn em nào không vẽ bản đồ?
Chúng tôi im thin thít.
Cô nói tiếp:Em nào không vẽ bản đồ tự nguyện đứng dậy nhận, cô sẽ cho nợ đến tuần tới. Còn bây giờ nếu không nhận mà cô kêu lên không có sẽ zero liền tức khắc, thuộc bài cũng vậy thôi.
Cả lớp vẫn...im thin thít!
Tôi biết ít nhứt mười mấy mạng trong lớp không vẽ, nhưng thấy cô đang giận không tên nào đủ can đảm đứng lên nhận cả.
Cô nói:
- Vậy tất cả các em đều có vẽ bản đồ. Cô sẽ kêu lên trả bài lại. Nhớ là nếu không có bản đồ là zero.
Nói xong cô trở lại bàn giở sổ điểm ra.
Gần nữa lớp chúng tôi cúi đầu cầu nguyện. Đã đến nước này, thôi thì phó mặc cho số mệnh. Cô kêu ai nấy dạ!
Lời cầu nguyện chân thành của chúng tôi không biết có tới Chúa tới Phật không, nhưng chắc là tới… cô Sương. Cô bỗng nói
-Bây giờ cô cho em nào cảm thấy thuộc bài thì xung phong lên trả.
Cả lớp mừng quá thở phào như mới nhận lời tuyên bố trắng án.
Vài tên siêng năng xung phong lên trả bài, trong đó có...cả ThaiNC.
Nói nào ngay, bài học thỉ tôi có thể thuộc dễ dàng vì Địa Lý vốn là môn rất thích, nhất là chương trình năm lớp 7 học về Châu Âu, về các nước như Pháp, Đức, Ý… rất nhiều kiến thức tổng quát, nhưng cái bản đồ là cả một vấn đề. Cũng như những thằng con trai khác, tôi không đủ kiên nhẫn và càng không có khả năng vẽ.
Nhưng tôi có bùa hộ thân là bà chị. Chị tôi thích vẽ và vẽ đẹp lắm. Tôi nhờ là có ngay nên hôm đó đã có sẵn bản đồ của chị vẽ bèn hăng hái xung phong.
Đến nay vẫn còn nhớ bài trả hôm đó là Nước Pháp.
Nước Pháp thủ đô là Paris. Những thành phố lớn như Marseille, Bordeaux…
Có rặng núi Pyrenees. Tôi đọc Py- rơ- ne, cô sửa lại phải đọc là Py-rơ- nê.
Cô Sương định cư tại miền nam Cali. Cô đã lớn tuổi, đi khám tim mạch, tới ngay phòng mạch của một tên học trò khác là...bác sĩ. Thằng bạn nhận ra cô Sương mừng quá báo tin cho các bạn khác.
Hình như mỗi lần có dịp xuống nam Cali và có thì giờ, tôi đều ghé thăm cô.
Còn chuyện năm xưa tôi nhờ chị vẽ bản đồ cho tôi kiếm điểm trong giờ Địa Lý, cô nói cô thông cảm hỏng có trừ điểm! Dzui ghê đi! Cô bao giờ cũng hiền như vậy đó!
ThaiNC
Nguồn: Tác giả - VNthuquan.net - Thư viện Online
Được bạn: Ct.Ly đưa lên
vào ngày: 16 tháng 11 năm 2016