Ivan Dmitritch, một người trung lưu, với số lợi tức $1200 một năm, đủ hài lòng cho số phần của đời mình.
Ông thường ngồi ở sô pha sau bữa ăn tối và bắt đầu đọc báo.
– Em quên coi báo bữa nay.
Vợ ông đang dọn dẹp bàn ăn, nói.
– Anh coi thử có bảng kết quả xổ số không?
– Có em. Nhưng vé của em quá hạn chưa?
– Không, em mới mua bữa thứ Ba mà.
– Số mấy?
– Sê ri 9.499, số 26.
– Ờ, để coi…sê ri 9.499 và 26.
Ivan Dmitritch không bao giờ tin vào may mắn của trò xổ số, ông tuyệt nhiên không ngó tới trò lẩm cẩm này. Ivan Dmitritch rà ngón tay theo những con số. Ngay tức thì, giống như chế nhạo một người “vô thần”, ở dòng thứ 2, ông gặp con số sê ri 9.499. Ivan Dmitritch không thể tin vô mắt mình, tờ báo rớt xuống chân, ông không cần dò lại số vé và người ông lúc này lạnh ngắt như ai đã dội một xô nước đá vô mặt mình, lạnh tuốt tận đáy bao tử:.
– Masha, 9.499 có đây rồi!
Vợ ông nhìn hoảng hốt của chồng và biết ngay điều gì:
– 9.499?
Bà hỏi, mặt tái đi và làm rớt cái khăn trên bàn.
– Ðúng, đúng rồi… Nó ở đây nè.
– Còn số của vé?
– À, đúng rồi, cũng có số của vé nữa. Nhưng, khoan… Ðợi chút! Không! Em nói! Số sê ri của vé ở đó mà!
Nhìn vợ, Ivan Dmitritch nở một nụ cười ngô nghê. Vợ ông cũng cười theo, vì ông chồng chỉ để ý tới số sê ri. Mà không tìm cái số của vé trúng thưởng.
– Ðược, bây giờ anh đang tìm đây. Ðây rồi, số 26! Ha! Chúng ta trúng số độc đắc rồi!
Hai vợ chồng bắt đầu cười như điên và bỗng dưng im bặt.
Họ hoang mang, họ không thể mơ, họ cần $75,000,000 để làm những chuyện cần, rồi họ sẽ mua những gì, đi tới nơi nào. Họ chỉ nghĩ tới số sê ri 9.499 với tiền $75,000,000.
Ivan Dmitritch cầm tờ báo trên tay, đi tới đi lui từ góc này tới góc kia và bắt đầu lẩm bẩm:
– Nếu chúng ta trúng số độc đắc. Thì sẽ có cả một cuộc đời mới, sẽ là một thay đổi rất lớn! Cái vé số là của em, nhưng là anh, thì điều đầu tiên là anh sẽ xài $250,000 sửa sang cái nhà chật hẹp nhỏ xíu này thành một bất động sản có giá trị, chi $100,000 ngay cho đồ đạc trang trí nội thất trong nhà, đi du lịch, trả nợ và nhiều thứ phải làm nữa… Còn $40,000,000 anh sẽ gởi nhà băng và lấy tiền lời.
– Ðúng! Ðầu tư vô bất động sản là chắc ăn.
Bà vợ nói, ngồi xuống và để tay trên đùi.
– Mua nhà nơi nào đó ở Tula hoăc tỉnh Oryol… Chúng ta không cần mua biệt thự mùa Hè vì bất động sản luôn mang lợi tức cho mình.
Những hình ảnh hiện ra liên tục, hình ảnh sau đẹp đẽ và thơ mộng hơn hình ảnh trước. Và Ivan Dmitritch tự thấy mình phè phỡn, thanh thản, khỏe mạnh, ấm áp, thậm chí rất hấp dẫn.
Ở một nơi nào đó, sau khi ăn tô súp mùa Hè, lạnh như đá, ông nằm dài xuống bãi cát nóng sát bên suối, hay trong vườn dưới gốc cây chanh râm mát… Trời nóng… thằng con trai và đứa con gái bò bên ông, đào trên cát và bắt những con bọ rùa trong thảm cỏ. Ông thiu thiu ngủ, không cần phải tới văn phòng làm việc hôm nay, ngày mai hay ngày mốt nữa. Nếu chán, ông lang thang ra cánh đồng cỏ xanh hoặc dạo bộ vô rừng hái nấm, ngắm các người nông dân quăng lưới cá. Khi mặt trời lặn, Ivan Dmitritch lấy khăn tắm, xà bông, thơ thẩn tới nhà tắm, nơi ông khoái chí cởi áo quần, chà lớp bọt trên ngực và ngâm mình trong nước. Trong làn nước trong, có con cá nhỏ tung tăng, cỏ xanh cúi rạp đầu như chào hỏi. Tắm xong lững thững dùng trà và kem sữa… Buổi tối uống rượu nho tươi với các người hàng xóm tử tế, thân thiện.
– Mua bất động sản là quá ngon lành!
Vợ ông đang mê mẩn với những tưởng tượng.
Ivan Dmitritch tưởng tượng ra cảnh của mình trong mưa mùa thu, một buổi tối lạnh và mùa hè. Vào mùa đó, vì phải đi bộ xa hơn ra khu vườn bên sông, nên ông bị lạnh, ông nằm trên ghế uống ly Vodka lớn với nấm ngâm muối hoặc dưa chuột làm chua, rồi nốc thêm ly nữa. Mấy đứa con sẽ tới chơi đùa trong nhà bếp ngoài vườn, mang về cà rốt tươi và củ cải đỏ thơm mùi đất… Rồi ông sẽ nằm thẳng cẳng trên sô pha, coi tập truyện tranh, đưa lên che mặt, cởi nút áo, làm một giấc dài.
Mùa hè của St Martin thường có những ngày trời đầy mây, ảm đạm. mưa cả ngày đêm, cây cối ủ rũ, gió lạnh tái tê. Chó, ngựa, gà đều ướt, buồn nản, trời u ám. Không có nơi nào để dạo, không ai có thể đi chơi, đi lòng vòng trong phòng, nhìn qua cửa sổ xám ngắt, thê lương. Ivan Dmitritch ngừng lại và nhìn vợ.
– Anh phải ra nước ngoài, em biết không, Masha.
Bà vợ nói.
– Em cũng thích ra nước ngoài vậy! Này, nhưng coi cái vé số giùm.
– Khoan! Ðợi một chút.
Ivan Dmitritch đi tới giữa phòng, suy nghĩ. Ðiều gì sẽ xảy ra cho ông, và nếu vợ ông ra nước ngoài thì sao? Ði du lịch một mình vui hơn hay đi cùng với bả? Thường thì các bà khi du lịch hay lải nhải về gia đình, con cái. Ivan Dmitritch tưởng tượng vợ mình với những hành lý, bao, giỏ xách lỉnh kỉnh, than thở xe lửa làm bà nhức đầu…
“Bả sẽ bắt bẻ tôi từng chút một”
Ivan Dmitritch nghĩ vậy, và liếc nhìn vợ.
“Vé số là của bà đâu phải của tôi! Tôi biết… Bả sẽ ở suốt ngày trong khách sạn, không cho tôi nhúc nhích một li”
Và lần đầu tiên trong đời mình, ông suy nghĩ về sự thật là vợ ông đã già, đã lão hóa, trong khi ông vẫn còn trẻ trung, tươi rói và khỏe mạnh, cũng có thể kết hôn thêm một lần nữa.
“Nhưng bà ta phải đi nước ngoài làm gì?”.
“Cho dù ở Naples hoặc Klin. Sau khi nhận tiền trúng số, bả sẽ cất kỹ, Bả sẽ giúp đỡ cho bà con của bả và đâm ra ác cảm với chồng mình…”
Ivan Dmitritch nghĩ về những người bà con của vợ mình. Tất cả các anh chị em khốn khổ, cô, dì cậu, chú sẽ bò tới như kiến khi nghe bà vợ ông trúng số, họ sẽ rên i ỉ, kèm theo những nụ cười dịu dàng giả tạo.
Ivan Dmitritch nhớ mặt cả những người bà con của ông, lúc trước ông đã nhìn họ dửng dưng, vô tư, và bây giờ ông lại thấy họ càng đáng ghét.
“Họ là loài bò sát”
Ông nghĩ vậy.
Ngay cả khuôn mặt của vợ ông, cũng làm ông phát chán luôn.
“Bà này rất keo kiệt. Nếu trúng số, cao lắm bả thảy cho mình chừng $100,000, và còn nhiêu khóa kỹ trong hộp.
Ông nhìn bà vợ, không biết bà cũng liếc ông, cảm thấy bản mặt khó ưa.
Bà đã có những mơ ước của mình, những kế hoạch của mình và những suy nghĩ của riêng bà, bà hiểu rất rõ mơ ước của Ivan Dmitritch, chồng mình.
Ivan Dmitritch hiểu cái nhìn của bà, sự bực bội bắt đầu cựa quậy trong ngực ông, ông liếc nhìn vô trang thứ 4 của tờ báo, đọc một cách rành mạch:
– Số sê ri 9.499, số vé 46! Không phải 26!
HĐ
Nguồn: FB Truyện Ngắn Hải Ngoại
Được bạn: Ct.Ly đưa lên
vào ngày: 7 tháng 9 năm 2024